Dù biết con cái lớn lên khỏe mạnh đã là 1 phước lành nhưng bố mẹ không khỏi đặt kỳ vọng ở những đứa trẻ, mong muốn chúng học hành thành tài. Thế nhưng, sự mong đợi của bố mẹ vô tình lại trở thành gánh nặng đặt lên vai con cái, khiến chúng cảm thấy áp lực và mệt mỏi vì không thể làm thỏa mãn kỳ vọng của người lớn. Cô bé gốc việt Jennifer Pan cũng không ngoại lệ. Từ 1 đứa con gái vàng ngọc với thành tích học cực tốt, Jennifer lại trở thành tên sát nhân tàn độc, tự lên kế hoạch rồi thuê người giết luôn cả bố mẹ vì không chịu nổi vòng kìm cập của họ.
Jennifer là con gái út trong gia đình có bố là người gốc Hoa và mẹ là người gốc Việt, sống tại thành phố Toronto, Canada. Tháng 11/2010, 3 tên lạ mặt đột nhập vào nhà chĩa súng vào người mẹ Jennifer . Không màng sự sống chết của bản thân, mẹ Jennifer chỉ cầu xin những kẻ lạ mặt tha mạng cho con gái mình trước khi bà bị chúng bắn chết dã man. Nghe thấy tiếng động lạ, bố Jennifer vừa chạy xuống cầu thang đã nhận ngay phát súng vào mặt.
Căn nhà nơi xảy ra vụ tấn công thương tâm.
Cảnh sát nhận được điện thoại cầu cứu từ Jennifer, cho biết cô đã may mắn trốn thoát khỏi tay các tên tội phạm sau khi bị chúng trói chặt tay vào ghế. Bố Jennifer dù bị thương nhưng vẫn còn sống và được đưa đến bệnh viện cấp cứu ngay sau đó. Trong thời gian bố nằm viện, Jennifer vẫn cùng anh trai tổ chức tang lễ cho mẹ.
Vụ tấn công gây xôn xao người dân Canada. Người ta không hiểu động cơ giết người của kẻ thủ ác bởi nạn nhân được mô tả là người hiền lành, không gây thù chuốc oán với ai.
Jennifer và anh trai tổ chức tang lễ cho mẹ.
3 ngày sau vụ tấn công, bố Jennifer tỉnh lại và tiết lộ 1 sự thật không ai ngờ đến, rằng con gái ông chính là đồng lõa với những kẻ tấn công. Chính ông đã tận tai nghe được Jennifer nói chuyện với tên tội phạm một cách nhẹ nhàng không khác gì bạn bè. Ngay khoảnh khắc ấy, Jennifer từ nạn nhân trở thành nghi phạm hàng đầu. Trong buổi lấy lời khai kéo dài 3 tiếng, cảnh sát chỉ đơn giản nói: “Tôi biết cháu có liên quan đến việc này. Tôi sẽ không tra hỏi, câu hỏi duy nhất ở đây là: ‘Cháu định tiếp tục lầm lỗi đến bao giờ nữa?“. Khi đó, Jennifer không kìm được nỗi xúc động, bật khóc trước khi thốt lên: “Chuyện gì đang xảy ra với cháu thế này?“.
Được biết, Jennifer được miêu tả là cô con gái vàng của bố mẹ nhờ bảng thành tích học tập toàn điểm A cực khủng. Sau khi tốt nghiệp phổ thông, Jennifer nhận được học bổng tuyển thẳng vào trường đại học. Bên cạnh việc học văn hóa, Jennifer còn chơi thành thạo piano, võ thuật và trượt băng nghệ thuật. Chính vậy nên bố mẹ Jennifer lúc nào cũng tự hào về con gái và cảm thấy việc họ hy sinh từ bỏ tất cả để sang Canada định cư là hoàn toàn xứng đáng.
Đáng tiếc, tất cả thành tích trên đều là sản phẩm giả mạo của Jennifer. Thực chất, cô rớt tốt nghiệp cấp 3 chứ đừng nói đến cơ hội đậu đại học và giành học bổng. Trong suốt nhiều năm, Jennifer làm giả bảng điểm, hàng ngày ra đường đi vòng vòng thành phố, ghé thư viện công cộng chứ không hề đến trường.
Nhận thấy có điều gì đó bất thường, bố mẹ Jennifer theo dõi và phát hiện ra sự thật tồi tệ về con gái. Không chỉ vậy, họ còn biết được mối quan hệ trên mức tình bạn trong suốt nhiều năm giữa Jennifer và chàng trai trẻ tên Daniel Wong. Kể từ đó, trong suốt 18 tháng tiếp theo, Jennifer bị bố mẹ quản thúc tại nhà, đi đâu, làm gì cũng phải báo cáo. Khi nỗi căm hận đạt đến đỉnh điểm, Jennifer nảy ra ý định giết bố mẹ, cô tò mò liệu cuộc sống sẽ thoải mái cỡ nào khi không có họ. Thêm nữa, Jennifer còn nhắm đến khoản tiền thừa kế 500 nghìn USD sau khi bố mẹ qua đời.
Kiểm tra điện thoại Jennifer, cảnh sát phát hiện rất nhiều tin nhắn cô gửi cho người yêu và 3 người bạn khác bao gồm Lenford Crawford, David Mylvaganam và Eric Carty. Chúng lên kế hoạch sát hại bố mẹ Jennifer và làm giả hiện trường như 1 vụ cướp của giết người. Tối hôm đó, chính Jennifer là người mở cửa cho 3 kẻ thủ ác xông vào nhà và đoạt mạng bố mẹ mình. Cuối cùng, cả 5 bị buộc tội giết người cấp độ 1 và nhận mức án tù chung thân, không ân xá trong vòng 25 năm. 1 trong số đó đệ đơn kháng cáo và khẳng định không đột nhập vào nhà Jennifer vào đêm hôm đó được giảm án xuống còn 18 năm tù giam.
Trong hầu hết các phiên tòa xét xử, bố Jennifer không hề tham dự. “Khi vợ tôi qua đời, tôi cũng đã đánh mất con gái mình. Tôi không biết giờ đây mình còn có gia đình hay không. Cảm giác này không khác gì cái chết” – ông nói. Tại tòa án, gia đình cũng từ chối nhận liên lạc từ phía Jennifer. Trong gần 1 thập kỷ, Jennifer chưa 1 lần nhắc đến bố và anh trai, thậm chí lời xin lỗi cũng chưa từng được cô thốt lên.
Bên cạnh việc lên án tội ác của Jennifer, nhiều người cũng cho rằng vụ án này chính là bài học dành cho các bậc phụ huynh, những người luôn xem trọng và bị ám ảnh bởi thành tích học tập.
Cuốn sách kể về hành trình tội ác của Jennifer.