Site icon Tạp chí Đáng Nhớ

Tấm giấy khen ĐAU LÒNG!

Cuối năm! là khoảng thời gian người ta đua nhau khoe thành tích của con bằng nhiều cách

Lướt face, tôi thấy anh bạn cùng thời tiểu-trung học chia sẻ tấm ảnh này, cái cảm giác đầu tiên là trống rỗng, bế tắc và quen thuộc lắm.

Trống rỗng: vì hơn ai hết tôi hiểu được cái cảm xúc của cậu bé này khi mà mình cũng đã từng trải qua những tháng ngày trong quá khứ như vậy, tách biệt, tự ti và chán nản…

Quen thuộc: bởi sau hơn 25 năm ngồi ghế nhà trường cho đến tận bây giờ thì cái hệ thống giáo dục VN nó vẫn thế, những tấm ảnh thế này đã từng xuất hiện rất nhiều lần trong quá khứ, có thay đổi chăng là những tấm giấy khen được in to hơn, màu mè hơn.

Bế tắc: những ngày tháng cuối cùng khi còn ở lại Sài Gòn tôi dành hẳn cuộc sống mình cho việc giáo dục với hy vọng sẽ thay đổi được chút gì đó cho mấy bạn trẻ… Nhưng rồi chợt nhận ra đó là cả một bước tường thành cũ kỹ và kiên cố, khó có thể thay đổi được gốc rễ của lối suy nghĩ “hào hùng-toàn thắng” cho được. Cuối cùng thì “chả được gì-chỉ được già”.

Có lần, đứa bạn cũ nhắc về chuyện hồi nhỏ tại hạ học không bằng nó! Thật vậy! Thời đó nó xuất sắc lắm…. Nhưng nếu nói về chất lượng và thành tựu của cuộc sống hiện tại thì nó vẫn loay hoay với bài toán cơm áo gạo tiền, nếu không muốn nói là vất vả. Sẽ không nói quá khi ở VN mình còn rất nhiều những căn nhà lụp xụp nhưng bên trong vách lá tạm bợ đó lại được phủ đầy những chiến công lẫn bằng khen đủ loại…

Giáo dục là nền tảng của tri thức, là giá trị cốt lõi cho sự hưng thịnh của dân tộc-đất nước, nhưng giáo dục thiếu sự tử tế thì là một nền giáo dục độc hại-vô lối và sẽ hủy hoại mọi thứ.

Bản thân giáo dục cũng cần phải được giáo dục!!!

Sài Gòn năm xưa – Kỳ 6/9 – Sài Gòn/Chợ Lớn

Trước năm 1954, lăng miếu cổ tích trong Nam được Trường Viễn Đông Bác Cổ giao phó cho quản thủ Pháp của Viện Bảo Tàng Sài Gòn chăm nom. Đến...

Trạng Quỳnh – từ nhân vật lịch sử đến truyện kể dân gian

Làng Hoằng Lộc “san sát dấu hầu nền tướng, dòng trâm anh nối gót chen vai. Chan chan cửa Khổng sân Trình, nhà thi lễ liền tường giáp mái” là...

Sân bay Phù Cát thời chiến tranh Việt Nam ra sao?

Cảng hàng không Phù Cát (trước 1975 gọi là Sân bay Gò Quánh) được Không quân Mỹ xây dựng vào năm 1967. Với đường cất hạ cánh dài 3.048m rộng...

Con Rùa của hồ con Rùa ở đâu?

Nhiều bạn đi ngang qua Hồ Con Rùa cứ thắc mắc tại sao hồ lại có tên là Hồ Con Rùa nhưng không thấy rùa đâu. Kiến trúc hồ con...

Trương Vĩnh Ký viết về việc người An Nam từ chối nhập quốc tịch Pháp

Bài này đăng phóng ảnh một bức thư 18 trang thủ bút của ông Trương Vĩnh Ký gửi cho đại biểu Blancsubé, về việc ông từ chối vào quốc tịch...

Chữ “sĩ” trong ngành y ngày nay

Với bác sĩ, y sĩ thì chữ “sĩ” là điều rất quan trọng. Thế nhưng xã hội lại đang phải chứng kiến sự xuống cấp của cái “sĩ” trong ngành...

Nước mắm – Tinh túy của ẩm thực Việt Nam qua ghi chép của người Pháp

Được xem là tinh túy của ẩm thực Việt Nam, nước mắm có mặt trong mọi bữa ăn của mỗi gia đình. Không chỉ bổ sung đạm và vitamin cho...

Lột trần Việt ngữ – Kỳ 22/25 – Trãi và Mã

Sau khi đọc quyển sử của chúng tôi, bạn bè và thân hữu hỏi „Anh nói ta là Mã Lai. Tôi cũng biết vài tiếng Mã Lai, nhưng nó lại...

Không ở đâu xa, Cực lạc và Niết bàn nằm ngay trong hiện tại

Những người không hiểu Phật pháp thường cho rằng tu theo đạo Phật là hướng đến một thế giới khác, đó là cõi Cực lạc hay Niết-bàn. Do nhận thức...

Đào Duy Từ chăn trâu – một tài năng hai thân phận

Tuổi ngoài năm mươi với tài năng và trí tuệ siêu quần, Đào Duy Từ vẫn phải chịu trù dập của mệnh đời nghiệt ngã. Quê ở Thanh Hoá là...

Trước khi đánh người phải biết giữ mình

Phàm cái gì mình thích, tất người ta cũng thích. Nếu cứ theo lòng dục mà vơ năm gấp mười không phòng bị thì có khi xôi hỏng bỏng không......

Nghĩa của từ táo trong “Táo quân”

Tại sao lại gọi là “ông Táo”? “Táo” là gì? Táo là tiếng Hán đọc theo âm Hán Việt, có nghĩa là bếp. Đại táo là bếp to, nấu cho...

Exit mobile version