Site icon Tạp chí Đáng Nhớ

Ký ức cái vô tuyến đen trắng thời bao cấp

Trong khi Sài Gòn đã bắt đầu có đài truyền hình từ 1966 thì vào thời bao cấp ở Hà Nội, kinh tế thật khó khăn, kỹ thuật chưa phát triển, nhà nào có được cái vô tuyến đen trắng là ghê lắm, trẻ con chúng tôi toàn phải đi xem nhờ, có hôm đông quá phải đứng ngoài cửa để chõ mắt vào xem và dỏng tai lên mà nghe thuyết minh.

Nhiều hôm muỗi đốt sưng cả chân mà vẫn dán mắt vào cái vô tuyến nghĩ đến bây giờ thật là khốn khổ. Đã thế thi thoảng nó lại nhập nhằng vì sóng bắt bị mất, chỉnh mãi Ăng-ten không được mà cái vô tuyến to như cái hòm lạc rang nó lại cứ dở chứng mới chết. Thật đúng là “chó cắn áo rách”.

Những lần như thế bác chủ nhà lại đứng bên cạnh cả buổi để chỉnh với vặn, mãi không được tức quá bác ấy vỗ đánh bộp một cái vào cái vỏ và tự nhiên nó lại được, lúc đó bọn trẻ con chúng tôi đứng ở ngoài lại “ồ” lên một tiếng vì sung sướng.

Bực nhất là những hôm đang xem phim hay như “Trên từng cây số” hay “Hồ sơ thần chết” mà lại mất điện, thật không có cái nỗi buồn nào hơn với lũ trẻ con chúng tôi. Có hôm ngồi đợi mãi chẳng có điện để xem tiếp đành tiu nghỉu về nhà… đi ngủ.

Mà cũng lạ, cái thời đó cuộc sống khốn khổ là như thế nhưng con người ta sống với nhau thật thấm đẫm tình làng nghĩa xóm và thương yêu nhau. Cái nhà bác hàng xóm cho xem vô tuyến nhờ ấy chưa bao giờ thấy kêu ca hay phàn nàn và cảm thấy phiền hà gì khi mà trong nhà mình tối nào cũng chật ních từ người lớn, trẻ con đến ông già bà cả để xem vô tuyến nhờ như vậy. Cái tình người với nhau thời đó thật đúng là đáng kính trọng và ngưỡng mộ.

Ngày đó tôi còn nhớ trẻ con chơi với nhau toàn con cán bộ công nhân viên nhà nghèo. Cả ngõ chỉ được một hai nhà là có vô tuyến, cho nên nhà đứa nào có vô tuyến là vênh lắm, đứa nào cũng nịnh nó ra mặt để tối đến… được xem vô tuyến nhờ. Nhiều hôm cãi nhau với nó cả ngày nhưng đến gần tối là lại giả vờ làm lành vì “nhà nó có vô tuyến”, nếu không nó không cho xem nhờ thì khốn.

Mãi về sau này “tiểu khu” mà bây giờ gọi là phường mới tổ chức xem vô tuyến công cộng một tuần hai buổi vào thứ tư và chủ nhật, với một cái vô tuyến đen trắng tương đối to được đặt trên một cái bàn cao ở một bãi trống trong ngõ cho trẻ con và người dân ngồi xem. Những hôm đó với lũ trẻ chúng tôi thật đúng như ngày hội, đứa nào đứa nấy không ai bảo ăn cơm cho thật nhanh rồi rủ nhau ra đầu ngõ nơi đặt cái vô tuyến thật rõ sớm để xí chỗ còn ngồi xem.

Ngẫm đến bây giờ, cuộc sống đã thay đổi và khá hơn trước rất nhiều, nếu không muốn nói là quá đầy đủ và sung sướng, tôi lại thấy sao lúc đó con người ta lại khổ cực đến như vậy.

Các bạn ạ, đã có một thời người Hà Nội sống như thế đấy và để đến bây giờ khi trên đầu tóc đã “muối nhiều hơn tiêu”, có lúc tôi nghĩ lại những ngày tháng đói khổ đó, khi mà cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc mà lại muốn rơi nước mắt.

Nhưng rồi tôi lại mỉm cười, thầm nghĩ và nuối tiếc cho sự chân thành đó, tình thương cũng như sự tử tế giữa con người với con người lúc ấy sao nó quý hóa thế mà bây giờ nhiều khi đã mất đi và không bao giờ còn có được như trước nữa.

Nguồn gốc của Âm Lịch và Tử vi

Hầu như dân ở các nước Việt, Hàn, Nhật, và Trung quốc nơi khai sinh ra khoa lịch số, đều biết nhiều hay nghe nói về âm lịch, dù có...

Sài Gòn “tám” chuyện Nhất mực, nhì vàng, tam khoang, tứ đốm

Người Sài Gòn có thú vui uống cà phê ngoài phố, cà phê “quán cóc”, cà phê hẻm và “tám” đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, ví dụ như...

Giả đò là gì?

Đò dọc là đò chạy dọc theo sông, từ địa phương này tới địa phương khác. Đò ngang là đò chở khách từ bờ bên này qua bờ bên kia sông....

Minh oan cho Petrus Ký về câu “Ở với họ mà không theo họ”

Có lẽ một trong những người gây nhiều tranh luận nhất trong lịch sử Việt Nam là ông Petrus Trương Vĩnh Ký (“Petrus Ký”).  Hơn một trăm năm sau ngày...

Kiến thiết quốc gia, giúp đồng bào ta

Kiến thiết quốc gia Giúp đồng bào ta Xây đắp muôn người Ðược nên cửa nhà Tô điểm giang san Qua bao lầm than Ta thề kiến thiết Trong giấc...

Những hình ảnh sinh động về khu vực trung tâm Sài Gòn năm 1968

Trường ngoại ngữ International House, ga Sài Gòn cũ, trường Trung học nữ sinh Gia Long… là những hình ảnh sinh động về khu vực trung tâm Sài Gòn năm...

Bích Câu Đạo quán – nơi luyện phép trường sinh ở Thăng Long xưa

Dù ngày nay nước ta không còn bóng dáng các đạo sĩ tu tiên theo học thuyết Lão Trang, Bích Câu Đạo quán vẫn là chứng tích độc đáo về...

Công việc xuất bản và phát hành tại miền Nam trước 1975

Nếu so sánh nền văn học của một quốc gia như là phần trí tuệ và tình cảm của một con người thì việc in sách, phát hành sách, việc...

Văn hóa – Văn học của Sài Gòn 300 năm

300 năm, một thời gian quá ngắn với các thành phố khác, nhưng đằng sau 300 năm là mấy nghìn năm, là lịch sử, là văn hóa của toàn dân...

Hủ tiếu Mỹ Tho – 50 Năm Danh Hiệu

Hủ tiếu là món ăn gốc của người Triều Châu, mang vào Ðàng Trong được người mình Việt hóa. Hủ tiếu là món ăn bao gồm nước súp, thịt và...

Vì sao bộ phim ‘Godfather’ lại quyến rũ cánh đàn ông đến thế?

Bốn thập niên sau ngày ra đời, “Godfather” (“Bố già”, 1974) vẫn được xem như một trong những bộ phim hay nhất mọi thời đại; vẫn đứng thứ hai trong...

Những kết hợp bất thường trong ca từ nhạc Trịnh Công Sơn dưới góc độ ngữ pháp

Đã gần 20 năm nhạc sĩ Trịnh Công Sơn trở về với “cát bụi”. Bao năm qua, ở mọi miền trên đất nước Việt Nam, người ta vẫn xao xuyến...

Exit mobile version