Site icon Tạp chí Đáng Nhớ

Hậu quả của tâm đố kỵ

Đố kỵ là một trạng thái của cảm xúc con người, có biểu hiện là khi nhìn thấy thành tựu, may mắn của người khác mà bản thân lại cảm thấy khó chịu và sinh tâm trách móc. Tâm đố kỵ mạnh mẽ có thể sinh ra sân hận, khiến lời nói, hành vi mang tính công kích và gây tổn thương. Kỳ thực mang tâm đố kỵ là một chuyện rất đáng sợ.

Thấy người khác được lợi ích thì dường như bản thân mất mát thứ gì, thấy người khác bị tổn thất thì lại cảm thấy hài lòng vui vẻ, thái độ đối nhân xử thế này sẽ tạo nên ác báo nghiêm trọng. Trong cuốn “Văn xướng đế quân âm chất văn quảng nghĩa” của cư sỹ Chu An Sỹ thời đầu nhà Thanh có chép lại một câu chuyện về tâm đố kỵ như sau:

Thời Xuân Thu Chiến Quốc, nước Tống có một vị đại phu, tên là Tưởng Viện. Ông có 10 người con, nhưng bất hạnh là cả 10 người con đều có tật: Đứa thì lưng gù, đứa thì đi tập tễnh, đứa thì chân tay co rút, đứa thì thọt chân, đứa thì tai điếc, đứa thì mắt mù, đứa thì câm; Lại có đứa mắc bệnh về tâm thần; Còn một đứa chết trong ngục. Phàm là những điều bất hạnh trên thế gian dường như đều rơi vào 10 đứa trẻ nhà Tưởng Viện.

Công Minh Tử Cao nhìn thấy tình cảnh này, bèn hỏi Tưởng Viện: “Đại phu, bình thường ngài hành sự như thế nào? Mà đến nỗi trong nhà xảy ra tai hoạ như thế này?”

Chuyện cổ Phật gia: Hậu quả của tâm đố kỵ

Tưởng Viện suy nghĩ rồi đáp rằng: “Bình thường tôi không có hành vi bất hảo nào khác, duy chỉ có tật thích đố kỵ với người khác. Người giỏi hơn tôi, thì tôi đố kỵ với họ, có người lấy lòng tôi, thì tôi thích họ. Nghe thấy người khác hành thiện, tôi bèn sinh tâm hoài nghi, nghe thấy người khác hành ác thì tôi tin chắc như đinh đóng cột. Nhìn thấy người khác đắc được thứ gì, thì dường như tôi mất mát thứ đó, nhìn thấy người khác mất thứ gì, thì dường như tôi đắc được vậy.”

Tử Cao nghe xong, thở dài mà rằng: “Tâm thái và hành vi của đại phu như vậy, có lẽ sẽ dẫn tới hoạ diệt môn, lẽ nào ác bảo chỉ chừng này thôi sao?”

Tưởng Viện nghe thấy những lời này, trong lòng dấy lên nỗi kinh hoàng, khiếp sợ. Tử Cao khuyên ông: “Mặc dù Thiên thượng thì cao xa, nhưng minh xét không chút sai lệch. Nếu có thể ăn năn, hối lỗi mà sửa chữa sai lầm, nắm vững tương lai, vậy sẽ chuyển hoạ thành phúc, thay đổi vẫn còn chưa muộn.”

Từ đó về sau, Tưởng Viện luôn cảnh tỉnh bản thân, suy xét lại những việc làm ác và suy nghĩ ác của mình khi trước. Những năm sau đó, các chứng bệnh lạ của con ông lần lượt từng đứa đều dần dần khỏi.

Mang một nội tâm đố kỵ xấu xa như vậy mà Tưởng Viện còn tự nhận là mình “không có hành vi bất hảo nào khác”, đủ thấy ông ta vẫn chưa thật sự nhìn vào bản thân, chưa thật sự nhìn thẳng vào những lỗi lầm mà bản thân mắc phải. May mắn là khi được Tử Cao nhắc nhở thì ông ta còn kịp thời sửa chữa.

Theo quan niệm của Phật gia, giữa một người và hoàn cảnh xã hội xung quanh đều là có duyên phận. Tất cả những người chúng ta gặp phải, dù là người thân, bạn bè, kẻ thù,… đều là do nhân quả thiện ác hữu báo trong quá khứ mà thành. Vậy nên mới có câu cổ huấn: “Tích thiện chi gia tất hữu dư khánh, Tích ác chi gia tất hữu dư ương”, nhà tích thiện phú quý có dư, nhà tích ác tai ương có thừa.

Người xưa cũng có câu rằng: “Nhân tâm sinh nhất niệm, thiên địa tận giai tri”, con người hễ khởi ra một niệm, trời đất đều tỏ tường. Một niệm sinh ra tuy chưa thành hành động nhưng nhiều khi đã định ra tội phúc của mỗi người. Những người biết kính sợ trời đất, Thần Phật, hiểu luật nhân quả sẽ áp chế tà niệm, kiên định chính niệm, giữ bản thân trong sạch cả thân lẫn tâm, năng tích đức hành thiện.

Vua Gia Long với nước Xiêm, nước Lạp

TÀI LIỆU: I (1791-1792)2) 1. Năm Nhâm Tý (1792), tháng ba, nước Xiêm đem thơ xin giup binh đi đường thượng đạo đánh Tây Sơn. 2. Năm Bính Thìn (1796),...

Nói chuyện về các tên đường ở Sài Gòn năm 1957

Bài viết của nhà văn, nhà báo Bình Nguyên Lộc (tác giả của Đò Dọc) đăng trên báo Nhân Loại năm 1957 để tản mạn và châm biếm về cách...

Nhận diện Nam Việt và Triệu Đà trong lịch sử Việt Nam

1. Nước Nam Việt đã ra đời thế nào? Theo Hoài Nam Tử, năm 218 TCN, nhà Tần sai Đồ Thư đem 50 vạn quân đánh Bách Việt ở Lĩnh...

Nữ thi sĩ Minh Đức Hoài Trinh và nhạc Phạm Duy

Nữ thi sĩ Minh Đức Hoài Trinh được nhiều người ngưỡng mộ với hai bài thơ “Kiếp Nào Có Yêu Nhau” và “Đừng Bỏ Em Một Mình”. Đặc biệt, hai...

Chợ Phan Thiết xưa qua những ảnh màu rực rỡ

Có lịch sử hình hành vào năm 1697, chợ Phan Thiết là nơi lưu giữ những nét văn hóa đặc sắc có từ lâu đời của mảnh đất Bình Thuận....

Bức tranh toàn cảnh miền Bắc Việt Nam 100 năm qua

Cứ mỗi dịp Tết đến xuân về, tôi lại thích nghĩ về quá khứ, về những gì đã qua. Tết là một cái cớ để sống chậm lại và suy...

“Cứu khổ” và “cứu khổn”

Báo Tuổi trẻ ngày 8/10/2012 có bài viết nhan đề “Khát vọng cứu khổ phò nguy” của Hồng Hạnh. Sau đó, trên Tuổi trẻ ngày 15/10/2012, bạn đọc Vạn Lý...

Thành ngữ “Cá châu chim lồng”

Câu thành ngữ ám chỉ cảnh sống bó buộc, tù túng, mất tự do. Chuyện kể: Ngày xưa, có một nhà giàu nọ rất chơi thích chơi chim cảnh. Người...

Nhìn lại những ‘mốt tóc’ thịnh hành ở Việt Nam nhiều thời kỳ

Thông qua những “mốt tóc” từng thịnh hành ở Việt Nam qua nhiều thời kỳ, hãy cùng nhìn lại quá trình hình thành và phát triển của ngành tóc Việt...

Cách xưng hô trong họ

Có xem sơ đồ gia phả toàn họ mới biết được: Mình thuộc đời thứ mấy, đời trên mình là những ai, mình thuộc chi nào, nhánh nào, bằng vai...

Đại lược về quan chế – Tất cả danh hiệu và chức quan ngày trước

Đây là bải khảo cứu chi tiết về quan chế ngày trước, hy vọng rằng sẽ giúp ít nhiều cho quý vị có cái nhìn xuyên suốt và tận tường...

LM thừa sai Louis Vallet Ngân, “kiến trúc sư” kỳ tài

Mấy chữ kiến trúc sư ở trên, tôi phải bỏ trong ngoặc kép, bởi linh mục thừa sai thuộc Hội truyền Giáo Hải ngoại Paris ( Missions Etrangeres de Paris)...

Exit mobile version