Site icon Tạp chí Đáng Nhớ

Vài điều về mẹ

Trong tiếng Hán, chữ “mẹ” là kết hợp của chữ “nữ” và chữ “ngựa”. Mẹ chính là người phụ nữ làm trâu làm ngựa cho những đứa con, vậy thì cớ sao chúng ta lại không yêu thương mẹ của mình?

Mẹ là người cùng một lúc có có thể đi giày cao gót, tay phải ôm con, tay trái cầm ô, lưng đeo cặp sách của con, vai đeo túi xách của mình, khuỷu tay trái còn đeo thêm túi thức ăn mới mua.

Mẹ là siêu nhân trong đời thực, là nữ thần toàn năng trong lòng các con. Mẹ không những đảm việc nhà mà còn lăn lộn kiếm tiền chăm lo cho gia đình.

Cho dù con ra ngoài hơi có thoả thích đến đâu, về nhà cất tiếng gọi đầu tiên bao giời cũng là “mẹ ơi”. Thấy bóng dáng bận rộn của mẹ, nghe thấy mẹ trả lời là lòng thấy yên bình vô bờ bến. Cứ về nhà là tìm mẹ không biết tự bao giờ đã trở thành một thói quen cố hữu của chúng ta.

Đó chính là hạnh phúc, là niềm vui trong cuộc sống.

Cho dù sau này mỗi người đều có gia đình riêng của mình, những lúc rảnh rỗi hay những khi ấm ức, chúng ta đều muốn quay trở về nhà.

Nhà là thứ luôn tồn tại mãi mãi, cũng là vòng tay ấm áp vỗ về mà chúng ta chẳng bao giờ muốn rời xa. Mẹ ở nơi đâu thì đó chính là nhà!

Có mẹ, anh chị em có chung một nhà. Mẹ không còn, anh chị em tự nhiên trở thành là người thân thích! Câu này quả thực không sai.

Có người nói, sau lưng một người đàn ông thành đạt là người phụ nữ vĩ đại. Nếu quả thật như thế, vậy thì mẹ sẽ là người phụ nữ đầu tiên.

Thứ tình cảm khó lay chuyển nhất của con người có lẽ là tình mẹ đậm sâu. Điều mà con người bận tâm nhất chính là gia đình đã sinh ra và nuôi dưỡng mình.

Tôi từng đọc được một câu nói như sau: Nếu cha mẹ không phải dành tất cả những điều tốt đẹp cho con cái, họ có thể sử dụng số tiền đã chi cho chúng ta để đi du lịch khắp thế giới.

Tôi đã rất cảm động khi đọc xong câu nói trên. Cha mẹ đã phải hy sinh rất nhiều để con cái được lớn lên vui vẻ, mạnh khoẻ. Vậy mà chúng ta đã làm được gì cho cha mẹ?

Cha mẹ vất vả vì con cái biết bao năm, tiết kiệm chắt chiu, chịu bao nhiêu mệt nhọc. Cả cuộc đời họ lận đận với biết bao với nỗi khó khăn không kể xiết.

Mặc bệnh tật quấn thân, họ vẫn bôn ba vất vả vì thương con. Con cái trưởng thành có gia đình riêng, còn cha mẹ thì ngày càng già yếu. Khi ấy tấm lưng họ đã còng, đi lại khó khăn, nước mắt họ rơi chẳng biết khi nào ngừng.

Người ta nói nuôi con để cậy nhờ khi tuổi già, trăm chữ thiện chữ hiếu đứng đầu, con cái quấn quýt bên cha mẹ, phụng dưỡng chăm sóc, ấy là đạo nghĩa muôn đời không bao giờ thay đổi.

Cuộc sống của người già chỉ vui vẻ khi có người bầu bạn, được quây quần cùng con cháu. Lỡ như có một người đi trước, người còn lại sẽ cô đơn biết bao, lỡ như bị con cháu bỏ rơi, cuộc sống sẽ tuyệt vọng nhường nào?

Vậy nhưng trong cuộc sống này, có biết bao nhiêu người con chưa thể làm tròn đạo hiếu? Cha mẹ nuôi con bằng trời bằng bể, con nuôi cha mẹ con kể tháng ngày!

Hiếu thảo không quan trọng giàu nghèo, muốn báo đáp ơn sinh thành dưỡng dục thật chẳng khó khăn gì. Đó có thể chỉ là những lời hỏi han ân cần, những lời động viên kịp thời, hay có khi chỉ là sự hiện diện thường xuyên của chúng ta mà thôi.

Cha mẹ chính là Phật của đời ta, hiếu kính với cha mẹ là sự tu dưỡng tuyệt vời nhất mà mỗi người đều nên làm cho trọn vẹn. Phúc lộc ở đời cũng là từ chữ hiếu mà ra, người hiếu thảo có trời xanh chứng kiến che chở, mọi việc sẽ thuận buồm xuôi gió.

Ngược lại, kẻ bất hiếu sẽ chẳng làm nổi việc gì, có khá giả giàu có rồi cũng sẽ tiêu tan. Luật nhân quả ở đời, luôn luôn là như vậy.

Thiện hữu thiện báo, ác giả ác báo, ngay cả đến người sinh thành dưỡng dục mà còn vong ân bội nghĩa thì chắc chắn, cuộc đời họ sớm muộn cũng bỏ đi.

Theo Khánh An

Chân dung các mỹ nhân Sài Gòn trên bìa tạp chí Việt Nam trước 1975

Cùng nhìn lại ảnh của các “hotgirl” Sài Gòn để thấy nét đẹp dung dị, dịu dàng những năm tháng cũ ấy. Tạp chí “Vietnam” là ấn phẩm quốc tế...

Lai rai cùng người Nam Bộ

Địa hình Nam Bộ nhìn chung bằng phẳng, thiên nhiên không nhiều bất trắc, sông ngòi chằng chịt thảy đều có đường ra biển rất gần, phù sa màu mỡ...

Người Nhật có liên quan đến quá trình thiết lập phiên âm tiếng Việt bằng ký tự Latin?

Có lẽ nếu chỉ đọc tên đề tài, đại đa số độc giả chưa hình dung ra được nội dung của bài viết. Ở bài viết này, tôi xin trình...

Nam Kỳ Lục Tỉnh

Đối với người Việt miền Nam sinh vào nửa đầu thế kỷ 20. Bốn từ Nam Kỳ Lục Tỉnh có một ý nghĩa máu thịt. Với những ký ức về...

Vườn thượng uyển của Sài Gòn xưa

Trải qua nhiều thăng trầm lịch sử, Vườn Tao Đàn (thời Pháp có tên là Parc Maurice Long) được người dân Sài Gòn đặt cho những tên gọi thân thương...

Hoài niệm sân bóng tròn ngày xưa trước 1975

Theo tài liệu, thì sân bóng tròn đủ tiêu chuẩn đầu tiên tại Đông Dương được xây dựng năm 1906 bởi câu lạc bộ Cercle Sportif Saigonnais (CSS) trong khuôn...

Sau 50 Năm Ðọc Lại “Quốc Văn Giáo Khoa Thư”

Bài 1: Thân Phận Lạc Loài Những ai, trong chúng ta, ở độ tuổi 60 trở về trước, hẳn còn nhớ bộ sách Quốc Văn Giáo Khoa Thư ( QVGKT); Có...

Ý nghĩa thật sự của nghi thức uống rượu giao bôi trong hôn lễ

Nhắc tới “rượu giao bôi”, mọi người thường sẽ nghĩ tới nghi thức trong hôn lễ, tân lang và tân nương mỗi người nâng một ly rượu, bắt chéo tay...

Châu La Việt – Những kỷ niệm cùng anh Hoàng Thi Thao

Trước khi vào sinh sống ở miền Nam cùng với 2 người cháu ruột là Hoàng Thi Thao và Hoàng Kiều, nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ đã có một người...

Văn nghệ đứng đường

Một nhà làm báo tuyên bố : “Tôi không dám dùng lối diễn tả bằng văn nghệ nữa, vì văn nghệ là một thứ đại xa xí phẩm rất khó...

Đính chính vài chi tiết về các trận thuỷ chiến chống quân Nguyên

Đính chính vài chi tiết về các trận thuỷ chiến chống quân Nguyên tại vùng sông Bạch Đằng trong cuộc xâm lăng nước ta lần thứ ba. Đại Việt Sử Ký Toàn...

Bồn Kèn – bùng binh đầu tiên của Sài Gòn

Bùng binh ở ngã tư Nguyễn Huệ – Lê Lợi (quận 1) xây năm 1920 là vòng xoay đầu tiên của cả Việt Nam và Sài Gòn. Nằm ở khu...

Exit mobile version