Site icon Tạp chí Đáng Nhớ

Vì sao cổ nhân sống an bần mà vẫn khoái hoạt?

Ngày nay rất nhiều người coi tiền tài là thước đo chính của sự giàu sang, hạnh phúc. Không ít người cho rằng để sống khoái hoạt, sung túc thì cần phải có của cải dồi dào, điều kiện vật chất đầy đủ. Nhưng cổ nhân vì sao có thể sống an bần mà vẫn vui vẻ khoái hoạt, thỏa mãn, không so đo với người, không oán trách với đời?

Nhan Hồi là học trò của Khổng Tử, nổi danh là người đức hạnh. Khổng Tử thường khen ngợi Nhan Hồi: “Một đan cơm, một bầu nước, ở gian nhà nhỏ đơn sơ, người khác đều không chịu được cảnh khốn cùng kham khổ ấy vậy mà Nhan Hồi vẫn không thay đổi hứng thú học tập. Thật cao thượng biết bao!” Từ đời Nhan Hồi, dòng tộc Nhan Thị kéo dài suốt 700 năm mà không suy, hưng thịnh tới thời Nam Bắc Triều Tùy Đường.

Nhan Hồi được xem là hình mẫu về cách sống thanh bần đạo hạnh, nghèo khổ mà vẫn chuyên tâm học tập. Từ đời nhà Hán, Nhan Hồi được xếp là người đứng đầu trong 72 học trò xuất sắc của Khổng Tử, cũng là người đứng đầu trong “Khổng miếu tứ phối” (4 môn sinh của Khổng Tử được tế tự là Nhan Hồi, Tăng Sâm, Khổng Cấp, Mạnh Kha).

Nhan Hồi đi theo Khổng Tử chu du các nước gặp rất nhiều khổ nạn. Khi gặp nạn ở đất Khuông, Thái, Trần, học trò Tử Lộ và những học trò khác của Khổng Tử đối với lời thày dạy đều sinh tâm hoài nghi, riêng Nhan Hồi không hề thay đổi. Thậm chí, Nhan Hồi còn liễu giải đạo của Khổng Tử: “Lý tưởng của thầy rất cao, học vấn rất sâu, cho nên mới không được người bình thường lý giải và áp dụng. Đây đúng là nỗi nhục của bọn họ”. Khổng Tử nghe xong lời này của Nhan Hồi, trong lòng rất cao hứng.

Một học trò khác của Khổng Tử là Tăng Sâm, cũng là học trò xuất sắc của ông. Tăng Sâm duy trì ban ngày làm ruộng, ban đêm miệt mài học tập đến khuya, cuộc sống của ông có thể nói là vô cùng khốn khó. Nhưng điều đó không làm lung lay ý chí của ông. Vua nước Lỗ sau khi biết phẩm hạnh của Tăng Sâm thì vô cùng quan tâm và đồng cảm, quyết định tặng cho Tăng Sâm thực ấp. Nhưng Tăng Sâm kiên quyết từ chối, không nhận, vẫn giữ lối sống bần cùng như trước mà không oán không hận.

Đời Tống, Chu Đôn Di làm quan mấy chục năm thanh liêm, chính trực, không màng danh lợi, ông coi nhẹ địa vị và vàng bạc phú quý. Chu Đôn Di noi gương Khổng Tử và Nhan Hồi, thi hành nhân nghĩa. Lúc tuổi cao, ông từ quan về quê sống và dạy học. Sau này ông viết tác phẩm “Ái liên thuyết” lưu danh thiên cổ.

Trong đó “Ái liên thuyết” có ghi: “Tôi chỉ yêu hoa sen mọc lên từ bùn lầy mà không vấy bẩn, tắm gội trong sóng nước mà không có vẻ lả lơi, trong rỗng ngoài thẳng, không bò lan, không đâm cành”, đây là tượng trưng cho tính chính trực, không tùy tiện của người quân tử. “Mùi hương càng xa càng thanh khiết, dáng mọc lên dong dỏng cao”, đây là tượng trưng cho sức mạnh cảm hóa của người quân tử. “Chỉ có thể từ xa ngắm nhìn chứ không thể đến gần mà nâng niu sờ mó”, đây là tượng trưng cho khí tiết, dáng vẻ đoan trang của người quân tử, người khác kính trọng mà không dám xem thường.

Trong “Luận Ngữ. Vệ Linh Công”, Khổng Tử viết: “Điều mà người quân tử mưu cầu là đạo đức chứ không phải là kế sinh nhai. Người cày ruộng cũng khó tránh những lúc đói kém. Kẻ học giả cũng có thể hưởng được bổng lộc. Vì thế người quân tử hết lòng lo thiên hạ không hành đạo nghĩa, mà không lo sự nghèo khốn của cá nhân.”

Trong “Luận Ngữ. Thuật nhi”, Khổng Tử còn viết: “Nếu phù hợp với chính đạo thì ăn gạo xấu, uống nước lã, co cánh tay mà gối đầu cũng là vui mừng. Làm điều bất nghĩa mà được giàu sang thì ta coi như phù vân.”

Cổ nhân có thể sống an bần, nghèo khó mà vẫn khoái hoạt vui vẻ chính là vì cổ nhân hiểu rõ mục đích cuộc đời. Tâm họ luôn truy tầm đạo, hướng đến đạo, mà không bị vướng bận vào sự giàu nghèo. Điều họ theo đuổi chính là làm phong phú nội tâm của mình cuối cùng đạt đến cảnh giới “thiên nhân hợp nhất”.  Đây cũng chính là phẩm đức cao thượng “sống an bần lạc đạo” của cổ nhân.

“Sống an bần lạc đạo” là cách nói có xuất xứ từ cuốn “Hậu Hán Thư”, ý nói về người lấy đắc đạo làm vui, không vì nghèo khổ mà buồn phiền, lo âu. Đây vừa là phẩm cách cao thượng cũng là đạo xử thế, đạo làm người của cổ nhân.

Không chỉ những người quân tử, kẻ sĩ của Nho gia mới chọn lựa cách sống “an bần lạc đạo”, vui với việc truyền dạy đạo lý cho thế nhân, mà những người tu Đạo, tu Phật thời xưa cũng sống an bần lạc đạo. Những người tu đạo thời cổ đại đều đến núi sâu rừng già, sống trong đạo miếu mà tu hành. Cuộc sống của họ trên cơ bản đều là túng thiếu, nghèo khổ.

Những người tu hành thời xưa cũng tự xưng là bần tăng (tăng nhân nghèo), đi xin cơm hóa duyên. Những đạo sĩ cũng xưng là bần đạo dạo chơi tứ phương. Họ tuy nghèo nhưng chính là những cao nhân đắc đạo, có tâm tu luyện vững chắc như bàn thạch. Họ lấy việc học đạo, ngộ đạo, đắc đạo là mục đích sống, là niềm vui sướng lớn nhất trong cuộc đời mình. Vì thế, họ không bị hoàn cảnh phú quý hay bần cùng nơi thế gian làm cho tâm bị xao động, phiền nhiễu, một mực kiên định đi đến tận cùng để hoàn thành sự lựa chọn của mình.

Những loại vũ khí cổ đại kỳ dị nhất lịch sử thế giới

Vũ khí là một trong những cải tiến không thể thiếu đối với võ thuật, quân sự. Bên cạnh chiến thuật, số lượng vũ khí được cho là có vai...

Trang phục cung đình triều Nguyễn

Khi biên soạn bộ điển lệ nổi tiếng của triều Nguyễn, Khâm định Ðại Nam hội điển sự lệ, các sử quan của triều đình đã dành quyển 78 và...

Chuyện ít biết về trận bão năm Giáp Thìn (1904)

Trận bão năm Giáp Thìn (1904) được xem là trận cuồng phong mạnh nhất từng đổ bộ vào Sài Gòn khiến 3.000 người chết, thiệt hại tài sản tương đương...

Xe gắn máy tại miền Nam trước 1975 (Phần 2)

Có thể nói xe đạp và xe gắn máy là phương tiện di chuyển chiếm đa số tại miền Nam trước 1975 và cho đến nay, xe gắn máy vẫn...

Để sống đời bình an vui vẻ

Chúng ta thường hay than thở rằng cuộc sống này thật nhiều phiền muộn nhưng lại không biết phiền muộn là do tự ta gây nên. Học cách buông bỏ...

Chữ “sĩ” trong ngành y ngày nay

Với bác sĩ, y sĩ thì chữ “sĩ” là điều rất quan trọng. Thế nhưng xã hội lại đang phải chứng kiến sự xuống cấp của cái “sĩ” trong ngành...

Ông quan thanh bạch

Làm quan như ông Dương Chấn đối với người đã đề bạt không cần ơn, đối với dân mình cai trị không ăn lễ, lúc đêm khuya, tấm lòng cũng...

Xem ngày kén giờ

Việc cưới xin, việc làm nhà cửa, việc vui mừng khai hạ, việc xuất hành đi xa, việc khai trương cửa hàng, cửa hiệu, việc gieo mạ cấy lúa, việc...

Độc lạ món bít tết dát vàng ở nhà hàng của “thánh rắc muối” Nusret Gökçe

Nusr-Et Steakhouse London là nhà hàng đầu tiên của đầu bếp Nusret Gökçe mở cửa tại London. Thương hiệu ẩm thực sang trọng thu hút giới siêu giàu và người...

Con gái Hà Nội ở đâu?

Mẹ tôi nể phục mấy cô gái Hà Nội lắm. Dưới con mắt của người nhà quê ra Hà Nội làm việc vặt, bà thấy các thiếu nữ nơi đây...

Người Miêu: Lịch sử của một dân tộc lưu vong

Qua cuộc chiến Đông Dương và Việt Nam, sự liên hệ của các sắc tộc miền núi đã đóng một vai trò không kém phần quan trọng, thường được báo...

Ông thầy Việt Văn

Tôi hận ông thầy Việt văn lớp Mười một. Ổng chơi không đẹp khi bắt tụi tôi học thuộc lòng bài thơ Kẻ Sĩ của Nguyễn Công Trứ. Đó là...

Exit mobile version