Site icon Tạp chí Đáng Nhớ

Ma cà rồng xứ Hanover

Đầu thế kỉ 20, cư dân vùng Hanover, Đức, được một phen hoảng loạn sau những vụ mất tích bí ẩn của các chàng trai trẻ gần ga tàu, mà chính Fritz Haarman – hay “Ma cà rồng xứ Hanover” là kẻ thủ ác.

Vào thời điểm năm 1918 của thế kỉ trước, hàng loạt các chàng trai trẻ tại thành phố Hanover, Đức, đột nhiên biến mất đầy bí ẩn. Chủ yếu nạn nhân là những thanh niên sống lang bạt, những người tị nạn hay những gã trai bán dâm sống gần ga tàu trung tâm Hanover. Điều này hoàn toàn trùng khớp với sự xuất hiện của tên mật thám Fritz Haarmann trên hè phố nơi đây. Làm việc như một nguồn tin chỉ điểm của cảnh sát địa phương, Haarmann thường xuyên lợi dụng địa vị của mình để dụ dỗ các nạn nhân về nhà, lấy lí do là để xử lí vấn đề giả mạo giấy tờ. Một khi “con mồi” đã sập bẫy, hắn ta bèn giết hại họ vô cùng dã man và chặt nhỏ xác ném xuống dòng sông Leine để phi tang. Và chính năm 1918 đó là khởi đầu cho chuỗi tội ác kéo dài 6 năm của tên ác nhân còn được gọi là “Đồ tể xứ Hanover” này.

Chân dung Fritz Haarmann.

Gã trai đồng tính với tuổi thơ không mấy tươi đẹp…

Sinh ngày 25 tháng 10 năm 1879, tại thành phố Hanover, Đức, Friedrich Heinrich Karl “Fritz” Haarmann là em út trong gia đình 6 đứa con của cặp vợ chồng Johanna và Ollie Haarmann.

Từ thuở nhỏ, Fritz đã tỏ ra vô cùng khép kín và còn có phần ẻo lả. Hắn ta chẳng chơi với ai khác ngoài các chị em trong gia đình, chẳng bao giờ thèm động đến một môn thể thao nào, thay vào đó chỉ thích chơi búp bê với các bà chị. Ngoài ra, Fritz còn có sở thích đan lát và nấu ăn học được từ bà mẹ – người được cho là đã “làm hư” đứa con trai của mình.

Được biết, cha của Haarmann đã cưới vợ hơn mình 7 tuổi (bà Johanna) nhằm mục đích chính là để đào mỏ. Điều này đã khiến cuộc hôn nhân của họ đi vào bế tắc. Ông Ollie là một người vô cùng bảo thủ, nóng tính, và thường xuyên đi ngoại tình, thậm chí còn dính phải giang mai sau một vài năm từ khi lấy vợ. Tuy chả bao giờ dành thời gian ở nhà với các con của mình, song ông Ollie vẫn sống cùng mẹ của Fritz cho tới khi bà qua đời.

Năm 1886, Haarmann đi học tại trường tiểu học địa phương. Được đánh giá là một đứa trẻ ngớ ngẩn, hay mơ mộng, cậu bé Fritz nhiều lần giữ vị trí “đội sổ” trong lớp, thậm chí còn phải học lại mất một năm. Vào thời điểm Fritz lên 8, gã đã bị lạm dụng tình dục bởi một trong số các giáo viên của mình, tuy hắn chưa bao giờ kể chi tiết về chuyện đó.

…và một cuộc đời vào tù ra tội

Tua nhanh đến thời điểm Haarmann lột xác, trở thành một thiếu niên có thể lực vượt trội. Năm 1895, hắn ghi danh vào một học viện quân sự tại thị trấn Breisach và thực hiện tốt việc rèn luyện của mình trước khi bị đuổi vì mắc chứng “rối loạn thần kinh lo âu” chỉ 5 tháng sau đó. Ở tuổi 16, tên này đã bị cáo buộc tội lạm dục tình dục nhiều cậu bé nhỏ tuổi, để rồi phải ngồi tù nhiều năm, bị quản thúc ở các viện tâm thần khác nhau và được đánh giá là “suy đồi đạo đức”, “loạn trí kinh niên”.

Ở tuổi 16, Fritz đã bị cáo buộc tội lạm dục tình dục nhiều cậu bé nhỏ tuổi, để rồi phải ngồi tù nhiều năm, bị quản thúc ở các viện tâm thần khác nhau và được đánh giá là “suy đồi đạo đức”, “loạn trí kinh niên”.

Trốn thoát khỏi viện tâm thần năm 1897, y chạy tới Thụy Sĩ nhờ sự giúp đỡ của người mẹ rồi lại trở lại thành phố Hanover. Tại đây, hắn đã phải đi lính trong cuộc Chiến tranh Thế giới thứ I vào năm 1900, khi trở về thì hành nghề bán cá chăm chỉ một thời gian, rồi lại vướng phải vòng lao lý về tội trộm cắp, lừa đảo, ăn cắp bia mộ, đào mộ ăn cắp đồ chôn theo người chết. Khi bị phát hiện, Fritz lại một lần nữa phải ngồi tù thêm 2 lần, một lần là từ năm 1905 đến năm 1912, lần thứ hai là từ năm 1913 đến 1918, đều vì tội trộm cắp và tàng trữ tài sản bất hợp pháp.

Tới tháng 4/1918, khi được ra tù, Haarmann đột nhiên xin được một chân làm tình báo viên cho sở cảnh sát Hanover, giả vờ thu mua và tàng trữ tài sản ăn cắp nhưng thực chất là để dụ bọn tội phạm lọt lưới cảnh sát. Vì làm được việc, Haarmann đã được tín nhiệm cho đi tuần ở ga tàu Hanover. Đây cũng là khởi nguồn cho những cơn cuồng sát của hắn sau này.

Nạn nhân đầu tiên và cú “cắn yêu” gây chết người của “ma cà rồng xứ Hanover”

Nạn nhân đầu tiên của Haarmann là Friedel Rothe, một thiếu niên 17 tuổi bỏ nhà đi bụi. Khi Rothe biến mất vào ngày 27 tháng 9 năm 1918, bạn bè của anh ta đã nói với cảnh sát rằng Rothe được nhìn thấy lần cuối đang ở cùng với một người lạ có tên là Haarmann, sống tại chung cư số 27 đường Cellerstraße. Dưới áp lực từ gia đình Rothe, cảnh sát đã đột kích căn hộ của Haarmann vào tháng 10 năm 1918, nơi họ tìm thấy người báo tin của họ đang trong tình trạng lõa lồ cùng với một cậu bé bán khỏa thân mới 13 tuổi. Kết cục, Haarmann bị kết án 9 tháng tù giam vì lạm dụng tình dục trẻ dưới vị thành niên, nhưng khi ra tù vẫn được cảnh sát tin tưởng cho làm công việc tình báo cũ ở ga tàu.

Trong những năm sau đó, Haarmann đã thực hiện vô số các vụ án mạng khác nhau. Theo tên này, hầu hết các vụ giết người đều được thực hiện nhanh gọn theo cùng một cách. Haarmann khai nhận y bị thôi thúc phải cắn vào yết hầu của nạn nhân khi đang cưỡng bức họ. Hắn ví hành động này như một cú “cắn yêu”, nhưng đôi khi những cú cắn của Haarmann “nhẹ” tới mức làm xuyên thủng cả khí quản của nạn nhân. Thêm vào đó, các nạn nhân cũng bị cắn yết hầu và bóp cổ cùng một lúc. Điều này đã làm nên thương hiệu của gã sát nhân với biệt danh “ma cà rồng xứ Hanover”.

Haarmann ví hành động này như một cú “cắn yêu”, nhưng đôi khi những cú cắn của Haarmann “nhẹ” tới mức làm xuyên thủng cả khí quản của nạn nhân.

Dòng sông Leine nơi Haarmann thủ tiêu những cái xác.

Khi nạn nhân tử vong, hắn sẽ chặt khúc thi thể họ và phi tang xuống sông Leine. Sau đó, Haarmann gom vật dụng của nạn nhân rồi bán chúng cho người khác, hoặc gửi tặng những món này cho Hans Grans – người yêu đồng tính và có thể cũng là kẻ đồng phạm của hắn. Haarmann cũng thú nhận hành động chặt xác nạn nhân là ghê tởm nhưng cơn thôi thúc giết người trong hắn còn “mạnh hơn nỗi kinh hãi khi cắt và băm xác nạn nhân”.

Có những lời đồn đại ghê sợ hơn, nói rằng Haarmann ăn thịt một số nạn nhân hoặc lấy thịt của họ đem bán cho người khác. Tuy nhiên, Haarmann đã kịch liệt phủ nhận cáo buộc ăn và bán thịt người này.

Dấu chấm hết cho cơn cuồng sát của “Đồ tể xứ Hanover”

Sau 6 năm lộng hành, cuối cùng Fritz Haarmann cũng đã bị tóm gọn.

Vào năm 1923, cảnh sát đã tìm thấy nhiều sọ và xương người quanh khu sông Leine. Những phát hiện này, kết hợp với những vụ mất tích bí ẩn của nhiều thiếu niên ở Hanover năm đó, đã khiến cảnh sát vô cùng hoài nghi, nên họ quyết định sẽ nạo vét cả con sông. Các sĩ quan phát hiện tổng cộng hơn 500 mẩu xương và các bộ phận cơ thể của ít nhất 22 người ở nơi này. Thêm nữa, hơn một phần ba số xương người được cho là thuộc về những nam thanh thiếu niên có độ tuổi từ 15 tới 20. Nhiều mẩu xương có dấu hiệu cho thấy chúng đã bị chặt đứt. Cảnh sát ngay tức khắc tìm thấy mối liên kết giữa Haarman với vụ việc lần này dựa vào những cáo trạng hồi trước của y. Họ liền cử 2 mật thám tới thăm dò tình hình quanh khu vực ga Hanover.

Vào một ngày nọ, họ bắt gặp Haarmann đang tranh cãi với một chàng trai trẻ khác. Sau đó, Haarman đã đưa thiếu niên này tới đồn cảnh sát và đề nghị bắt giữ người này khẩn cấp vì tội làm giấy tờ giả. Mọi việc trở nên lộ tẩy sau khi chàng trai 15 tuổi Karl Fromm nói với cảnh sát rằng cậu đã ở cùng tên Haarman suốt 4 ngày qua, và liên tục bị người này cưỡng hiếp và đe dọa tính mạng. Các sĩ quan đã ngay lập tức bắt giữ Fritz và lục soát nhà của hắn ta.

Khi khám nghiệm căn hộ của Fritz, cảnh sát phát hiện những vết máu dày đặc chạy dọc theo lối cầu thang và trong phòng ngủ. Ngoài ra, cảnh sát cũng tìm thấy món đồ của các nạn nhân đã mất tích tại nơi này

Khi khám nghiệm căn hộ của Fritz, cảnh sát phát hiện những vết máu dày đặc chạy dọc theo lối cầu thang và trong phòng ngủ. Ngoài ra, cảnh sát cũng tìm thấy ở đây các món đồ của những nạn nhân đã mất tích tại thành phố Hanover.

Ban đầu, Haarmann đã một mực chối tội, nhưng rồi vẫn phải thú nhận việc làm ác nhân của mình trong suốt những năm qua. Khi bị bắt giữ vào năm 1924, hắn đã bị cáo buộc sát hại ít nhất 24 thanh thiếu niên tuổi từ 10 đến 22, với phần lớn là trẻ vị thành niên. Haarmann nói rằng hắn không nhớ rõ số nạn nhân mà mình đã kết liễu, nhưng số người chết dưới tay y được cho là từ 30 đến 70 người.

Sau khi bị kết tội, Haarmann bị tuyên án tử hình bằng máy chém vào ngày 15/4/1925. Trong lời trăn trối cuối cùng của hắn ta trước khi bị xử tử, Haarmann đã nói rằng: “Tôi có ăn năn về những việc mình làm, nhưng không hề cảm thấy sợ cái chết. Xin hãy giải thoát tôi khỏi cuộc sống đày đọa này.”

Đầu của sát nhân “ma cà rồng” đã được bảo quản trong lọ hóa chất để các nhà khoa học nghiên cứu bộ não của y. Hiện tại, nó vẫn đang được cất giữ tại trường Đại học Göttingen.

Hiện tại, đầu của tên sát nhân vẫn đang được cất giữ tại trường Đại học Göttingen

Con đường trung tâm thương mại của Sài Gòn ngày trước

Cũng như Catinat (Đồng Khởi) và Charner (Nguyễn Huệ), một số nhân vật để lại dấu ấn trên đại lộ Bonard (Lê Lợi ngày nay) như bác sĩ Theodose Dejean...

Các Vua Hùng dựng nước Văn Lang

Đã từ lâu, tôi có ý định viết về đề tài “Các Vua Hùng dựng nước”. Nhưng mỗi lần cầm bút lại một lần gác bút dù đã trải qua...

Khoa Cử Việt Nam – Thi Hương – Phần 2: Chương 3 – Khảo quan

Thời Trần, Hồ, sử sách chép vài chi tiết về thi Hương nhưng không chép về việc cắt cử khảo quan đi chấm thi. Sang thời Hậu Lê tuy có,...

Linh thú nghìn tuổi của chùa Phật Tích

Hệ thống tượng linh thú đá thời Lý kết hợp với nhiều tác phẩm điêu khắc đá cổ cùng thời đã tạo nên nét cổ kính, độc đáo hiếm có...

Loạt ảnh về sự đông đúc khủng khiếp tại Trung Quốc

Chắc chắn bạn sẽ bị choáng váng đầu óc khi nhìn vào loạt ảnh về sự đông đúc đến nghẹt thở tại Trung Quốc dưới đây. Theo thống kê, Trung...

Phân biệt nhầm lẫn giữa ẩn dụ và hoán dụ

Người xưa thường nói: Phong ba bão táp không bằng ngữ pháp tiếng Việt. Không chỉ ngữ pháp mà ngôn ngữ tiếng Việt cũng rất phong phú. Vì thế để...

Chuyện “ngự thiện” của các vua nhà Nguyễn

Ông cố và ông nội tôi (cụ Nguyễn Đắc Tiêu) suốt đời ở trong ban Nhạc chánh của Nam triều nhà Nguyễn. Đời bác tôi (ông Ngũ Vọng), lại làm...

Tại sao mẹ cô dâu kiêng không đi đưa dâu?

Trong chế độ phong kiến cũ, hôn nhân cưỡng ép, thường là cha mẹ đặt đâu, con ngồi đấy. Thực ra, trong nhiều gia đình, người cha quyết định mọi...

Chuyện Thúng, Mủng, Rổ, Rá

Lúa đã cấy xong, nước nôi ngoài ruộng cũng đã ổn, được hôm rảnh việc, anh Tuy đem rựa ra ngồi dựa gốc mít vót nan để đan thêm mấy...

Những trùm tài phiệt “đến từ hư không” làm khuynh đảo nước Nga – Kỳ 1: Trùm băng đảng

Lưu manh bình thường không đáng sợ. Đáng sợ ở chỗ là khi lưu manh có học thức. Khi đó, sự phá hoại gây ra sẽ lớn gấp nhiều lần...

Bao la và yên ắng của Đà Nẵng năm 1991 – 1992 – Phần 1

Xe khách chạy bằng củi, làm pháo từ sách cũ, sửa xe đạp trên đường tàu… là những hình lạ về Đà Nẵng năm 1991 – 1992 của nhiếp ảnh...

Mối lái là gì?

Trong xã hội phong kiến xưa "Nam nữ thụ thụ bất thân" nên hôn nhân cần phải người môi giới. nếu yêu nhau, cưới hỏi không cần mối lái sẽ...

Exit mobile version