Site icon Tạp chí Đáng Nhớ

Nguồn gốc ra đời của đôi đũa

Đũa là một phát minh lớn của người Trung Quốc, hình thành cách đây khoảng 3.000 đến 5.000 năm trước (1). Theo thống kê, trên thế giới có 03 cách chính để ăn cơm, trong đó trực tiếp lấy tay bốc chiếm 40%, dùng dao và nĩa chiếm 30%, còn 30% là ăn bằng đũa.

Lý do người Trung Quốc không dùng dao nĩa trong bữa ăn là vì theo quan niệm của học thuyết Khổng Tử, dao nĩa là những vật dụng liên quan đến bạo lực và binh đao. Mặt khác, một lý do không kém phần quan trọng, đó là các món ăn của người Trung Quốc thích hợp với đũa hơn là dao và nĩa.

Vào đời nhà Thương (Trung Quốc), người ta gọi đũa là trợ (箸) hoặc giáp. Tuy nhiên, theo thư tịch còn ghi chép lại, người dân miền Giang Nam miền Đông Trung Quốc cho rằng, phát âm từ trợ (箸 – có hai phiên âm là zhù và zhuó) và trọ (櫡 – phiên âm zhù) là giống nhau, mà những người đi thuyền trên sông lại rất kỵ “thuyền dừng lại” (trong tiếng Trung Quốc, từ trọ – nghĩa là dừng lại). Do đó, họ đặt ngược ý thành “khoái” (筷 – Phiên âm Kuài), nghĩa là nhanh nhẹn, hoạt bát (2). Từ đó đến nay, người Trung Quốc gọi đũa là Kuài (筷).

Bộ 10 đôi đũa ăn xuất Nhật cao cấp - Bán buôn siêu rẻ

Đôi đũa của người Trung Quốc có tiêu chuẩn về chiều dài là 7 tấc 6 phân (khoảng 25.308 cm). “7 tấc 6 phân” là tượng trưng cho “thất tình lục dục” của con người. Ngày nay, có thể nhiều người làm đũa đã không còn chú ý đến chi tiết này nữa.

Điểm mấu chốt là đũa phải gồm hai chiếc, đồng thời người ta chỉ gọi là một đôi đũa chứ không ai lại gọi là hai chiếc đũa. Điều này xuất phát từ khái niệm thái cực và âm dương. Thái cực là một còn âm và dương là hai. Một chính là hai, hai chính là một, trong một bao gồm hai và hợp hai làm một. Đây là triết học của người Trung Quốc.

Khi sử dụng chiếc đũa phải chú ý sự phối hợp và cân đối. Một chiếc động và một chiếc không động mới có thể giữ chặt được thức ăn. Nếu như hai chiếc đều động, hoặc hai chiếc đều bất động thì không thể kẹp được thức ăn. Đây là nguyên lý âm dương của người Trung Quốc, cũng có nguyên lý đòn bẩy của cơ học Tây phương.

Đối với người Việt Nam, việc dùng đũa có một số điều cấm kỵ thường được nhắc đến như sau:

1. Tuyệt đối không được cắm đũa thẳng đứng trong bát cơm, đây là điều tối kỵ.

2. Tuyệt đối không dùng đũa để gõ lên bát, đĩa và bàn (3)

3. Không cho đũa vào trong miệng để gặm.

4. Không dùng đũa cắm vào thức ăn để đưa lên miệng.

5. Tránh việc dùng đũa cao thấp khác nhau trong bữa ăn.

6. Không dùng đũa đẩy bát đĩa hay chỉ người này người khác, nối đũa…

Tham khảo và trích dẫn

• zh.wikipedia.org/zh-hant/筷子

Chú thích

(1) Mãi đến thế kỉ thứ 7, đũa ăn mới được phổ biến tại các nước Đông Á: Nhật Bản, Hàn Quốc, và Việt Nam.

(2) Cũng có giải thích khác cho rằng do chữ trợ đồng âm với chữ trụ (kỵ húy với Trụ Vương), mà chữ trụ lại có nghĩa là dừng lại nên người ta đã đổi ngược nghĩa của nó bằng cách đổi chữ trợ (nghĩa là dừng) thành chữ khoái (nghĩa là nhanh).

(3) Điều này thường bị phá lệ bởi … dân nhậu.

Bé gái 10 tháng tuổi bị người thân đâm 12 cây kim đâm vào người

Mặc dù đã trải qua nhiều năm, nhưng câu chuyện về bé gái 10 tháng tuổi ở Sơn Đông bị 12 cây kim đâm vào người năm ấy vẫn khiến...

Tuổi Sửu là tuổi con gì?

Trong 12 con giáp (Thập nhị chi) thì Sửu là con giáp đứng thứ hai, sau Tý trước Dần. Ở Việt Nam, người tuổi Sửu thường tự nhận là tuổi...

Nên xử thế nào?

Thầy Mạnh Tử hỏi vua Tuyên Vương nước Tề rằng: Giả sử có người bầy tôi nhà vua, đem y thực của vợ con ký thác cho người bạn thân,...

Nghề phát thư thời Pháp thuộc

Dưới chế độ quân chủ, vấn đề đưa tin là chỉ có trong lãnh vực triều đình. Người dân thì chỉ có thể chờ cơ hội để nhờ người này...

Công tử bột là gì?

Công tử bột là gì ? Là mấy tiếng dùng để chỉ những người con nhà giàu lêu lổng, vô tích sự. Dần dần, nghĩa của cụm từ này được...

Chợ sách cũ

Chốn vắng thực tại Tôi sống trong quận 15 hai thập niên, nơi công viên Georges-Brassens có một chợ lồng mà lúc xưa gọi Chợ Ðồ Tể vì là nơi...

Nguồn gốc của món Bò Bía

Hồi nhỏ, nghe người ta rao món bò bía, tui thèm chảy nước miếng. Ngày đó khoái ăn thịt bò nhưng thịt bò mắc mỏ lại nghe rao bò bía...

Lá thư dụ hàng kỳ quặc nhà Tống gửi vua Lê Đại Hành

Một tờ thủ dụ hàng ngộ nghĩnh, xáo trộn văn chương quân sự, lời lẽ ngoại giao với những luận bàn về y học… Tháng tám năm Canh Thìn (980)...

Các công trình ở Sài Gòn sau trăm năm vẫn còn sử dụng

Sau một thế kỷ, Nhà thờ Đức Bà, Nhà hát Thành phố, Hồ Con Rùa vẫn tồn tại và phục vụ nhiều công năng khác nhau. Chợ Bến Thành Chợ...

Cách xưng hô thời xưa

Vừa rồi tôi có xem phim “Huyền sử Thiên đô”, nói về Lý Công Uẩn dựng triều Lý. Tôi thấy ở trong phim, người ta xưng hô với nhau ông...

Giải thích ý nghĩa câu “Chó cắn áo rách”

Chó cắn áo rách nghĩa là người nghèo khó (áo rách). Còn bị xui rủi (bị chó cắn) - tương tự như câu đã nghèo còn gặp cái eo vậy...

Đồng Đăng là ở đâu? Nàng Tô Thị là ai

Không ít người trong chúng ta từ nhỏ đã được nghe câu ca dao: “Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa Có nàng Tô Thị, có chùa Tam Thanh”. Vậy Đồng...

Exit mobile version