Site icon Tạp chí Đáng Nhớ

Ga Hàng Cỏ – một mảnh ký ức về Hà Nội xưa

Ga Hà Nội trước đây gọi là ga Hàng Cỏ. Người Hà Nội rất thích cái tên thân thuộc nôm na này.

Có lẽ đây là một tên do nhân dân gọi mà thành, chứ tên đích thực trong sổ sách của chủ tàu ở sở hỏa xa Đông Dương thời đấy, nó mang cái tên khác. Theo nhiều người lịch lãm ở Thủ đô, sở dĩ ga mang cái tên ấy vì mặt tiền sảnh của nó.

Đúng cái phố Hàng Cỏ của Hà Nội ba sáu phố phường xưa. Hàng Cỏ là tên một ngõ phố Trần Hưng Đạo bây giờ, ở chỗ số nhà 108 rẽ vào. Đây là nguyên đất thôn Tứ Mỹ, tổng Tiên Nghiêm, huyện Thọ Xương cũ. Sang thời vua Lê chúa Trịnh, thôn này hợp nhất với thôn Cung Tiên thành thôn Tiên Mỹ. Tổng Tiên Nghiêm cũng đổi thành tổng Vĩnh Xương. Ở cái làng này, theo người già kể lại có một cái chợ cỏ. Những người cắt cỏ thường đem cỏ đến đây bán cho lính ngự vệ trong kinh thành Thăng Long đem về nuôi voi, nuôi ngựa do đó mà thành tên ga Hàng Cỏ.

Khu vực ga Hàng Cỏ thủa ấy kéo dài suốt cả phố Hàng Lọng, vốn cũng thuộc đất của tổng Vĩnh Xương. Hàng Lọng là đất đai của các làng hoa Cổ Ngư chợ Cửa Nam (Nam môn thị Hoa ngư), có thể là thôn này thường bán hoa, bán cá cho vùng cửa Nam của kinh thành và một phần đất đai của các làng Cung Thiên, Tứ Mỹ…

Vào khoảng cuối Lê đầu Nguyễn, khu này bỗng phát đạt lên, có nhiều nhà buôn về mua đất và mở cửa hàng làm tàn, lọng, một loại hàng quý tộc bán cho các quan lại và các đình đền, miếu mạo. Hàng này xem ra phát đạt trong buổi mua quan bán tước ấy nên chẳng mấy chốc làng đã hóa thành phố. Tây sang, lập tức mở đường cái quan và đến đầu thế kỷ 20 thì lập nhà ga. Ga và Sở hỏa xa là một công sở, xí nghiệp của Tây khá to ở thành phố và cũng là một trọng điểm an ninh trật tự mà các quan cai trị phải để mắt tới.

Thời Hà Nội bị tạm chiếm (1946 -1954), trong cuộc kháng chiến chống Pháp, Hàng Lọng được thực dân cho đeo cái tên của viên thống chế thua đau ở chiến trường. Cả cha và con hắn thực tế đều bỏ xác ở chiến trường này, đó là tướng Đờ – lát Đơ Tát – xi – nhi (De Lattre de Tassigny) sau khi tướng này hận đời, chết năm 1951.

Ga Hàng Cỏ xây tường dài suốt phố. Giữa là Sở hỏa xa xây theo kiểu nhà Gotích, có nhô lên những mái tháp hình trụ trổ ra những cửa sổ sát mái, như kiểu các tháp chuông nhỏ của các nhà thờ. Hai tầng tháp trên tòa nhà này cân đối nhau, hài hòa với khu giữa của nhà ga. Toàn bộ công trình là ngôi nhà ba tầng chạy dài, tầng dưới dùng làm nơi bán vé, đưa đón hành khách, chạy tàu.

Tầng hai là nơi làm việc của nhân viên hành chính sở hỏa xa. Còn tầng ba, thấp thường làm nơi để lưu trữ hồ sơ. Ngôi nhà ga này có thể coi là một trong những nhà ga lớn nhất Đông Dương. Nhà quét vôi màu đá xám, kiểu cổ kính. Trên nóc ngôi nhà có đính chiếc đồng hồ lớn, mặt tròn, mang những số La Mã khá to. Nếu đếm những công trình kiến trúc có gắn đồng hồ lớn, ở thủ đô Hà Nội có lẽ chỉ có nhà ga, nhà thờ lớn, cột đồng hồ ở bờ sông.

Nhưng chiếc đồng hồ ở nhà ga gần gũi và thân thuộc hơn, không những đối với riêng Hà Nội mà của tất cả khách đi tàu đã qua ga Hà Nội. Hai đầu ga có hai cổng ra vào bằng sắt, đầu phía bắc có thêm một nhà dây thép… Đêm đêm phía trước sân ga, hàng quán, nhà trọ, xe thô sơ, người đi bộ đi lại suốt 24/24 giờ trong ngày.

Đi qua phố Hàng Lọng hay hai đầu phố có barie ấy, người ta sẽ thấy tiếng xình xịch của các đầu tàu, ngó vào đầu luồng phố đầu Sinh Từ hay Khâm Thiên, những dãy đường tàu, toa xe, toa khách, cái xám, cái xanh chật trong lòng ga. Những mái cánh dơi trên ke, cho khách đợi tàu khi trời mưa nắng cũng mang cái dáng vẻ riêng của ga Hà Nội và chính những mái cánh dơi ấy làm cho nhẹ bớt cái tấp bật, ồn ào, cái vẻ lầm lụi, xám mốc đắm mình trong một cái ga gốc.

Theo NGÔ VĂN PHÚ / NGƯỜI HÀ NỘI

Tô Hiến Thành – Vì nước tiến cử người hiền, không vì ơn riêng

Những người yêu lịch sử Việt Nam hẳn khó quên được chuyện Tô Hiến Thành cương quyết tiến cử người có tài năng, đức độ gánh việc nước thay mình...

Vì sao ông bà ta thường kiêng kỵ cho con cháu xuất hành vào ngày mùng 5 – 14 – 23?

Sáng sớm vừa xin ba mẹ đi chơi xa đã không được duyệt mà phải khăn gói quay trở lại phòng ngủ vì ngày hôm ấy là mùng 5, vậy...

Vấn đề Giao Chỉ và ‘bàn chân giao chỉ’

Huyền thoại về bàn chân Giao Chỉ, là một huyền thoại từng được lưu truyền rất rộng rãi với giả thuyết cho rằng người Việt cổ là giống người có...

Một đám cưới của người giàu ở Huế năm 1969

Nhà trai đến làm lễ trình giờ trước khi đón dâu, phù dâu chuẩn bị trang phục cho cô dâu, cô dâu về nhà chồng bằng xe hơi… là loạt...

Thiên La Địa Võng nghĩa là gì?

“Thiên” là trời, “địa” là đất thì ai cũng hiểu. Nhưng còn “la” và “võng” thì sao? Liệu có thể đảo thành “thiên võng địa la” được không? Và “võng”...

Ý nghĩa mỗi loài hoa trên tà áo dài Tết của phụ nữ Việt

Không chỉ điểm xuyết cho vẻ đẹp thanh tân và quyến rũ của người phụ nữ, họa tiết hoa trên những tà áo dài Tết còn mang nhiều tầng ý...

Khám phá hình ảnh xưa nhất về Sài Gòn

Xem kỹ bộ ảnh, có thể thấy Sài Gòn của những năm 1865 đây là những bức ảnh cổ nhất về Sài Gòn mà chúng ta được biết đến. Đây...

Vài tấm ảnh thân thương ngày trước

Thi thoảng khi có thời gian rảnh tôi vẫn lấy mấy tấm ảnh cũ ra xem lại. Dưới tấm kính của chiếc bàn gỗ, từng cái ảnh của ngày xưa...

Bánh cuốn Thanh Trì – “quà chính tông” Hà Nội

Bánh cuốn Thanh Trì lâu nay được coi là một trong vài thứ đặc sản hàng đầu của đất Thăng Long. Món quà quê dân dã mà rất đỗi tinh...

Con Rùa của hồ con Rùa ở đâu?

Nhiều bạn đi ngang qua Hồ Con Rùa cứ thắc mắc tại sao hồ lại có tên là Hồ Con Rùa nhưng không thấy rùa đâu. Kiến trúc hồ con...

Ba Bà Chúa  ba miền đất

Sau hàng chục thế kỷ bị Tàu đô hộ, dân Việt luôn giữ được độc lập tự cường nhờ đã tin cẩn chắc chắn ở ý chí kiên dũng của...

Kẹo mạch nha – món quà của ngày thơ ấu

Kẹo mạch nha tuy chỉ là món quà quê dân dã nhưng bất cứ ai, nếu đã từng được nếm dù chỉ một lần đều thấy vô cùng khó quên....

Exit mobile version