Site icon Tạp chí Đáng Nhớ

Một câu chuyện nhân quả trị bệnh thời Nam Tống

Lịch sử phương Đông thường lưu hành rất nhiều phương pháp trị bệnh kỳ lạ, lưu truyền mãi cho đến tận thời hiện đại. Có rất nhiều phương pháp được công nhận ngày nay như châm cứu, điểm huyệt, và cũng có những phương pháp bị cho là mê tín như bùa phép. Thậm chí cả các câu chuyện nhân quả cũng có thể bị coi là mê tín. Tuy vậy có rất nhiều danh nhân từng lưu lại các câu chuyện kỳ lạ đó, đơn cử như trong cuốn “Duyệt Vi thảo đường bút ký” của Kỷ Hiểu Lam. Điều đó khiến một số người thời nay không khỏi suy nghĩ.

(Tranh minh họa qua Kknews.cc)

Dưới đây là một câu chuyện nhân quả được ghi lại trong sách “Di Kiên Chí” thời Nam Tống:

Vào thời Nam Tống, tại Hải Khẩu, Phúc Châu có một vị quan tuần sát tên là Tôn Sỹ Đạo. Thường ngày ông quản lý việc huấn luyện binh sỹ, tuần tra thị sát châu ấp. Vì Tôn Sỹ Đạo từng học đạo thuật của một dị nhân, nên có thể dùng bùa phép trị bệnh, vô cùng linh nghiệm. Vậy nên rất nhiều người tìm đến ông chữa trị những căn bệnh nan y kỳ lạ.

Lúc đó có một vị quan tư pháp họ Vương, làm quan tới chức Đề Hình. Em dâu của ông mắc bệnh lạ, mỗi lần phát tác, nàng ta đều chỉ thẳng vào mặt họ Vương, gọi thẳng tên và mắng chửi không ngớt, đã như vậy hơn một năm.

Họ Vương mời người cử hành nghi lễ cúng tế quỷ thần, xua đuổi tà ma, đã thử hết cách nhưng vẫn không hiệu quả. Ông ta nghe tới danh tiếng của Tôn Sỹ Đạo, bèn phái người thỉnh mời tới nhà xử lý vấn đề hóc búa này.

Tôn Sỹ Đạo đề nghị toàn bộ mọi người trong nhà họ Vương trai giới bảy ngày, sau đó ông mặc áo choàng của Đạo gia, thắp hương cúng tế, đích thân viết tấu sớ, kể lại tình hình nhà họ Vương. Sau khi làm lễ bái lạy trời đất, ông hoá tờ sớ đi. Em dâu của họ Vương biết chuyện bèn nói: “Quan tuần sát họ Tôn dẫu có thể trị được tà ma, nhưng thân tôi bị oan hồn gắn lên thì có thể làm gì được đây?”

Sau khi Tôn Sỹ Đạo tới, bèn thỉnh mời em dâu của quan viên họ Vương ra diện kiến. Họ Vương nói: “Nàng ta bệnh tới mức đó rồi, gọi nàng ta ra, chắc chắn lại bị mắng nhiếc, sao có thể để nàng ta ra ngoài được?” Tôn Sỹ Đạo nói: “Để ta thử nói chuyện với nàng ta xem.”

Người em dâu vui vẻ nhận lời: “Được, đợi một chút, để ta chải lại tóc, trang điểm một chút rồi ra ngoài.” Rất lâu sau, nàng ta mới xuất hiện, chỉ thấy đó là một người phụ nữ ăn mặc chỉnh tề, diện mạo gọn gàng như lúc thường.

Em dâu của quan họ Vương gặp được Tôn Sỹ Đạo bèn nói: “Nhà tôi có 4 người, nhưng đều vì hàm oan mà mất mạng.”

Nàng ta còn cho Tôn Sỹ Đạo xem vết thương do bị dùng hình nơi ngực và nói: “Tôi bị cực hình tra tấn như thế, nỗi hàm oan này sao có thể buông bỏ?”

Tôn Sỹ Đạo dùng lời thiện khuyên can và dẫn dụ, mong nàng ta đừng đẩy mọi chuyện tới mức quá nghiêm trọng. Em dâu họ Vương bái lạy ba lạy rồi lui vào trong nhà.

Sau đó Tôn Sỹ Đạo nói khẽ với họ Vương rằng: “Ông còn nhớ chuyện xảy ra ở châu Nam Kiếm không?” Nhưng họ Vương đã không thể nhớ ra. Tôn Sỹ Đạo bèn viết ra danh tính của bốn người trong lòng bàn tay mình, đưa cho ông ta xem. Sau khi xem xong, họ Vương chỉ cúi đầu không nói, vẻ mặt lộ rõ sự hối hận và khiếp sợ.

Hoá ra họ Vương từng đảm nhiệm chức Thông Phán tại châu Nam Kiếm. Khu vực ông cai quản xảy ra một vụ án trộm cướp, ông bèn dẫn người tới bắt, thì bắt được một cặp vợ chồng. Hai người bao che cho kẻ trộm, mặc dù tội không đáng chết, nhưng họ Vương vẫn khép họ vào tội chết.

Con gái của cặp vợ chồng này ở làng bên, nghe nói cha mẹ bị hại thì vội vàng tới mắng nhiếc họ Vương đã xử oan sai, giết hại cha mẹ nàng ta. Vương thông phán nổi trận lôi đình, bắt nàng ta lại, giết đi. Vì người phụ nữ này đang mang bầu, nên lại là hai mạng người nữa. Vậy nên Vương thông phán đã giết oan bốn mạng người.

Tôn Sỹ Đạo nói: “Nỗi oan khuất này ta không có cách nào trị được, chỉ có thể tạm thời khiến nàng ta bình tâm lại. Nếu sau này bệnh tình của em dâu ngài lại phát tác thì không cần tìm tới ta nữa.”

Sau khi Tôn Sỹ Đạo rời đi, quả nhiên người em dâu yên ổn được một thời gian, nhưng hai tháng sau bệnh tình lại phát tác. Mãi tới khi họ Vương qua đời người em dâu mới hết bệnh, khôi phục lại cuộc sống bình thường.

Theo SecretChina.com

Cha tôi trong giai điệu của nỗi nhớ

Tôi không nhớ rõ lần đầu mình nghe Hopefully sky ở đâu, tôi chỉ biết trái tim tôi đã run lên vì những lời ca ấy. Và khi cái se...

Thuyết âm mưu về hội kín Illuminati

Cách Mạng Hoa Kì khởi lên năm 1775. Cách Mạng Pháp bùng nổ ngày 14.7.1789. Ngày 1.5.1776 Weishaupt thành lập hội kín Đắc Quang (Illuminati) sau đây xin gọi tắt...

“Nông cổ mín đàm” tờ báo về kinh tế đầu tiên ở Việt Nam

Nông Cổ Mín Đàm là tờ báo tiếng Việt thứ tư ra đời tại Sài Gòn (sau Gia Định Báo 1865; Thông Loại Khóa Trinh 1888; Phan Yên Báo 1898)....

Những câu nói ý nghĩa làm thay đổi cuộc đời bạn

Những câu nói ý nghĩa về tình yêu và cuộc sống, chứa đựng bên trong là biết bao ý nghĩa, triết lý về cuộc sống, bạn chỉ mất vài phút...

Nguồn gốc và ý nghĩa của ngày Thất Tịch

Ngày Thất Tịch là ngày 7 tháng 7 Âm lịch, gắn liền với sự tích Ngưu Lang Chức Nữ. Ngày nay, lễ Thất Tịch đã có mặt ở nhiều nước...

Văn nghệ đứng đường

Một nhà làm báo tuyên bố : “Tôi không dám dùng lối diễn tả bằng văn nghệ nữa, vì văn nghệ là một thứ đại xa xí phẩm rất khó...

Món ăn dĩ vãng

Ông già cháo huyết hay bà cháo lòng có khác gì những người muôn năm cũ. Họ là phần ký ức nhỏ trong một quãng hành trình nào đó của...

Sài Gòn Tạp Pín Lù – Cây trồng hai bên lê đường

Đường hòe, dặm liễu: theo anh Lê Ngọc Trụ, dặm là một chặng đường xa chừng 576 mét trái lại dặm của Pháp dài đến 4 cây số ngàn; một...

Nguồn gốc và ý nghĩa của tên SÀI GÒN

Trong “Ðại Nam Quốc Âm Tự Vị” của ông Huỳnh Tịnh Của thì Sài tức là củi thổi, Gòn: tên loại cây cỏ bông nhẹ xốp, nhẹ hơn bông thường,...

Tín ngưỡng Sùng bái con người của Văn hoá Việt

Trong con người có cái vật chất và cái tinh thần. Cái tinh thần trừu tượng, khó nắm bắt, nên người xưa đã thần thánh hóa nó thành khái niệm...

Hàng hải nước Việt xưa

1 – Trong những thành tích hiển hách của tiền nhân Ngày nay, trong những buổi lễ lạc, đa số các vị được lên diễn đàn để nói thì hầu...

Các nước Ngô, Việt và văn hóa tộc Việt

Ngô, tên đầy đủ là Câu Ngô; Việt, tên đầy đủ là Ư Việt, là hai nước của người Bách Việt nổi tiếng nhất thời Xuân Thu-Chiến Quốc. Xưa, người...

Exit mobile version