Site icon Tạp chí Đáng Nhớ

Mai một là gì?

Thoạt nhìn, khi thấy hai tiếng đều có cùng phụ âm đầu m, ta dễ hiểu lầm “mai một” là từ láy. Thực tế không phải như vậy, vì cả “mai” và “một” đều là những từ có nghĩa.

“Mai” vốn là một từ gốc Hán viết bằng chữ 埋 có nghĩa là “chôn, vùi, che lấp”. Đây cũng là “mai” trong “mai táng” (埋葬), tức “chôn cất người chết”. Như vậy, đáng lý ra “mai táng” chỉ dùng để nói về việc chôn cất người mất, nhưng sau này nghĩa của nó đã mở rộng ra, bao gồm mọi phương thức xử lý xác chết, kể cả “hoả táng” (火葬 – thiêu xác), “thuỷ táng” (水葬 – thả xác trôi sông), “thiên táng” (天葬 – để xác ở một vùng cao giữa trời)… Còn hình thức “chôn cất dưới đất” trở thành “thổ táng” (土葬) hay “địa táng” (地葬). Ngoài ra, “mai” ở đây còn xuất hiện trong “mai phục” (埋伏) với “phục” (伏) là “nằm ép mình xuống”; hay “mai danh ẩn tích” (埋名隱跡 – chôn tên, giấu vết)…

Còn “một” ở đây thì sao? Đây cũng là từ gốc Hán viết bằng chữ 沒 có nghĩa là “chìm đắm, bị ngập nước”. Từ này đôi khi được sử dụng với nghĩa là “mất, chết”, và cũng xuất hiện trong vài từ ít dùng như “một hứng” (mất hứng), “một ẩm” (uống rượu nhiều quá giống như chìm trong rượu), “một tự bi” (tấm bia không chữ, chỉ người ngu dốt, ít học)… Tất nhiên từ này không liên quan gì đến “một” trong “số một”, càng không có quan hệ gì với “mọt” trong “con mọt” cả.

Tóm lại “mai một” là từ Hán Việt viết bằng hai chữ 埋沒, với “mai” là “chôn vùi”, “một” là “chìm đắm”. Trên cơ sở này ta mới có nghĩa chuyển là “mất dần hoặc mất hẳn, không còn ai biết đến, do không được phát huy, sử dụng (nói về vốn quý tinh thần)” (từ điển tiếng Việt do Hoàng Phê chủ biên).

(Tham khảo Thạc sĩ Phạm Tuấn Vũ)

Phố phường Hà Nội xưa

Từng là kinh đô của rất nhiều vương triều quân chủ, cho tới đầu thế kỷ 20, khi được người Pháp quy hoạch lại, Hà Nội còn được mệnh danh...

Đại ca Hai Miêng (Gò Công) và chuyện dân Cầu Muối lập miếu thờ

Đình làng Nam bộ cũng như Sài Gòn vốn được bà con trong làng góp công, của xây dựng để thờ vị thần Thành Hoàng phù hộ cho làng. Có...

Mùa Vọng và Giáng Sinh

“Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho người thiện tâm“ Trước 2000 năm Chúa giáng sinh, các dân tộc trên thế giới đều có những ngày...

Bí ẩn những ngôi mộ trong nhà thờ Đức Bà

Nhà thờ Đức Bà Sài Gòn có sức chứa 1.200 người, có 20 bàn thờ lớn nhỏ và đặc biệt nền nhà thờ là một nghĩa địa lớn với ngôi...

Ghe Chèo – Nét Đẹp Văn Hóa Vùng Sông Nước

Có thể nói, bên cạnh dòng sông, chiếc ghe và cây chèo là những thứ chưa bao giờ tách khỏi cuộc sống của người dân vùng sông nước Cửu Long....

Cách trị dân

Tử Sản[1] làm tướng nước Trịnh đã lâu năm, có lòng thương dân, lấy đạo khoan[2] mà trị dân. Khi Tử Sản ốm nặng, gọi Tử Thái Túc đến bảo...

Nhà “đại thể” hay vẫn là nhà xác?

Ở gần nhà tôi có nhà đại thể. Tôi tra trên mạng thấy đó là nhà xác mà sao lại gọi là "đại thể" vậy? Vì bất cứ lý do...

Cuộc đời sóng gió của tiến sĩ Phan Thanh Giản

Phan Thanh Giản là tiến sĩ đầu tiên của đất Nam Kỳ, nổi tiếng với giai thoại xin đi tù thay cha khiến hậu thế thán phục. Dù làm quan,...

Rạp Kim-Mau ở Ninh Bình – Thú vị về nguồn gốc của tên gọi

Rạp Kim-Mau đã tồn tại 6 thập kỷ, là một trong những rạp chiếu bóng ‘cao niên’ ở miền Bắc. Phía sau tên gọi của rạp là một câu chuyện...

Lột trần Việt ngữ – Kỳ 14/25 – Sơ Đăng, một dân tộc đầu đàn

Chúng tôi tin rằng người Thượng Việt là gốc tổ của Lạc bộ Trãi và Thượng Nam Dương là gốc tổ của Lạc bộ Mã. Đại danh từ Any đã...

Vài nét kiến trúc Hà Nội nửa đầu thế kỷ 20

Hà Nội hôm nay đã thay đổi diện mạo, nhiều con đường mới và công trình mới được xây dựng. Nhưng cũng từng có một Hà Nội rất khác trong...

Tại sao lại gọi là “Tẩy” đá?

Bạn có bao giờ ngạc nhiên khi nghe người nào đó xin kèm một “tẩy” khi gọi nước chưa? “Tẩy” này có phải ‘tẩy bút chì”, “tẩy chay” không nhỉ?...

Exit mobile version