Site icon Tạp chí Đáng Nhớ

Cảm ơn, người phụ nữ điên…

Gặp một người điên có bao giờ bạn cảm thấy khinh bỉ, tỏ ra khó chịu, thậm chí là trêu chọc làm tổn thương người đó? Xin được gửi tới bạn câu chuyện nhỏ dưới đây.

Ngày xưa, làng tôi có một người phụ nữ điên. Tuy người ấy đã mất lâu rồi nhưng tôi không thể nào quên được cái dáng người ngật ngưỡng, đầu tóc bù xù nhem nhuốc, cùng điệu cười và tiếng hát the thé thi thoảng lại vang lên của cô.

Ngày ấy, làng xã còn khép kín, “phép vua” chẳng mấy ai biết chứ “lệ làng” thì lúc nào cũng kè kè bên cạnh như cuốn “cẩm nang” cuộc sống. Ai cũng sợ phạm vào lệ làng, bị làng phạt vạ và bị dân làng khinh ghét, vậy mà người phụ nữ điên kia thì thường xuyên phạm vào lệ làng, mà lại toàn phạm vào những điều tối kỵ: có lần bụng người ấy to lên một cách đáng ngờ. Lần ấy, cả làng bàn tán xôn xao, và ngay hôm sau, bọn trẻ con đã rồng rắn nhau đi khắp làng đọc to bài vè chế giễu: “Con mụ điên không chồng mà chửa…”

Đám trẻ con gân cổ ra mà đọc, đọc đồng thanh như đọc chính tả ở trên lớp. Người lớn ai đi qua cũng cười, có người còn bảo: “Phải đọc to nữa lên!” Thế là bọn chúng càng đọc to hơn. Tự trong chúng đột nhiên hình thành một cái quyền: quyền chửi rủa người phụ nữ điên.

Tôi cũng là một trong những đứa trẻ đó…

Đám trẻ nghịch ngợm chưa hiểu rõ chuyện đời. (Ảnh minh họa qua Youtube)

Hôm ấy, trên đường đi học về, bọn trẻ chúng tôi thấy người phụ nữ điên tát cá ở ngòi nước ngay cạnh đường đi. Chúng tôi ngay lập tức quây quanh ngòi nước, và gào to “CON MỤ ĐIÊN” với vẻ rất khoái chá. Bị trêu chọc, người phụ nữ điên đột nhiên trừng mắt nhìn lên: “Mất dạy!” Nhưng điều đó chỉ càng làm cho chúng tôi thích chí và gào to hơn. Bực tức, cô ta leo lên bờ, bẻ lấy một cây gậy và đuổi đánh chúng tôi.

Bọn trẻ chúng tôi chạy tán loạn. Vì vội vàng, tôi mắc chân vào bụi cỏ và ngã nhào ra nền đất bẩn, một chiếc dép bị văng xuống ngòi. Vừa đau, vừa sợ, tôi khóc ầm lên…

Người phụ nữ điên chạy nhưng rồi đột ngột dừng lại một thoáng. Tôi càng khóc to hơn. Đột nhiên, cô ngần ngừ cúi xuống đỡ tôi, dỗ dành: “Nín… nín đi… chờ tí… mò dép…” Nói xong người phụ nữ điên mon men xuống ngòi mò tìm chiếc dép của tôi.

Một lát sau, cô kéo tay tôi đang thút thít ra cái ao đầu làng ngay gần đó. Cô rửa sạch đôi dép, rồi ân cần xỏ vào chân tôi, lặng lẽ chẳng nói câu nào. Khi đó, tôi cứ cảm giác hệt như được mẹ chăm sóc, nín khóc từ lúc nào không hay.

Tại sao ai cũng chửi rủa người phụ nữ điên? Câu hỏi ấy mãi về sau này tôi mới hiểu, chân lý đôi khi không thuộc về số đông. Người phụ nữ điên không phải là một con quái vật mà là một con người, một người phụ nữ bất hạnh.

Tôi vẫn hối hận vì không thể nói với người phụ nữ điên một lời cảm ơn cho đến tận khi cô mất: cảm ơn vì đã mò tìm hộ tôi chiếc dép để hôm ấy tôi không bị mẹ đánh đòn; cảm ơn vì đã đem đến cho tôi một bài học, bài học về sự tôn trọng đối với người khác, cho dù người đó là ai đi chăng nữa…

Hy Vọng

Quán điện thoại công cộng

Xã hội càng hiện đại, thông tin liên lạc càng phải tiện lợi, nhanh chóng và phủ càng rộng càng tốt. Sài Gòn cho đến năm 1963 có số máy...

Lệ Thu , tiếng hát một thời lừng lẫy

Lệ Thu, tiếng hát một thời lừng lẫy trong thế giới ca nhạc Việt Nam giờ đây, một mình đơn độc trong căn nhà vắng lặng, nhìn lại mình, nhìn...

Tinh hoa chợ nổi miền sông nước

Đồng bằng sông Cửu Long là miền sông nước, di chuyển rất dễ dàng trên các kênh lạch, chợ búa họp nhau cũng tiện lợi ở những điểm hợp lưu...

Gửi “em”- tôi của những mùa Tết đã xa

Tết này, mưa có về không em? Tôi nhớ da diết cái se lạnh của miền Trung ngày ấy, lất phất sắc đào tím biếc rụng rơi một góc sân...

Về địa danh Hà Nội

Địa danh “Hà Nội” có từ bao giờ và do ai đặt ra? Có phải là do Pháp? Trung Quốc có địa danh “Hà Nội” hay không? Địa danh Hà...

Mạc Cảnh Huống – một vị khai quốc công thần dưới triều Nguyễn

Từ những tư liệu trong Châu bản triều Nguyễn đến gia phả dòng họ Mạc ở xã Trà Kiệu, huyện Duy Xuyên, tỉnh Quảng Nam đều cho thấy Mạc Cảnh...

Nhớ Sài Gòn, chốn cũ đường xưa (Kỳ 4)

Phang Đình Phùng… cụng vô đường Lý Thái Tổ… ngay tại ngã ba… Ở ngã ba nầy, có Phòng Trà Lệ Liễu và chủ Phòng Trà là chị Ba Liễu!...

Ký ức chợ Hàng Da của một thời đã qua

Khu chợ nổi tiếng của Hà Nội đã thay đổi khá nhiều so với hình ảnh trong ký ức nhiều người dân thủ đô. Bộ ảnh này được Vicky Linh...

Những bức ảnh ít người biết về Hà Nội năm 1905

Ấp Thái Hà của Kinh lược sứ Hoàng Cao Khải, am Mỵ Châu trong thành Cổ Loa, cặp rồng đá phía sau điện Kính Thiên… là loạt ảnh tư liệu...

Phan Liêu, Đặng Dung và Nguyễn Trãi: Ba ngã rẽ của số phận

Nguyễn Trãi, Đặng Dung và Phan Liêu đều có tâm sự riêng trước hoàn cảnh bế tắc của dân tộc. Cả ba đều sinh ra và lớn lên cùng thời...

Sài Gòn năm 1963 qua ảnh của Anthony Larusso

Cùng khám phá những địa điểm nổi tiếng ở Sài Gòn năm 1963 qua loạt ảnh do cựu binh Mỹ Anthony Larusso thực hiện. Một góc đại lộ Nguyễn Huệ,...

Nguồn gốc từ “Khách Sáo” là gì

Từ điển tiếng Việt định nghĩa: “Khách sáo: có tính chất xã giao, lịch sự bề ngoài, không thật lòng. Lối mời mọc rất khách sáo. Không khách sáo với...

Exit mobile version