Site icon Tạp chí Đáng Nhớ

Vì sao cả đời thắp hương bái Phật vẫn xuống địa ngục?

Ngày nay, mọi người thường thắp hương bái Phật, thậm chí quyên rất nhiều tiền để mong được tiêu tai, giải nạn, phát tài, khỏi bệnh… Thế nhưng chúng ta hàng ngày bái Phật mà vẫn làm chuyện xấu thì Thần Phật liệu có thể chấp thuận thỉnh cầu của ta không?

Vì sao cả đời thắp hương bái Phật vẫn xuống địa ngục? Bồ Tát lý giải nguyên nhân... - ảnh 1
Cả đời thắp hương bái Phật là có thể về thế giới Cực Lạc sao? (Ảnh: pixabay)

Trong trấn Cổ Khê có một ông chủ lớn họ Vương, giàu có nhất vùng nhưng tính tình lại keo kiệt, giảo hoạt gian trá, đối với người làm lại hà khắc đủ kiểu, cưới được 3 người vợ đẹp đều xuất thân từ gia đình nghèo khổ trong trấn nhỏ. Ông không thích uống rượu hay cờ bạc, mà chỉ thích thờ phụng Bồ Tát. Thậm chí ông còn đặc biệt tìm mảnh đất tốt, phong thủy bảo địa để xây lên một ngôi miếu, mời sư sãi đến tu hành, hàng năm quyên rất nhiều tiền nhang đèn, có thể đủ cho nhà nghèo khổ ăn cả nửa đời.

Ông chủ Vương tự biết mình làm nhiều việc xấu, vì không muốn chịu khổ sau khi chết nên từ sớm đã thắp hương bái Phật, dựa vào đó mà thỉnh cầu Phật tổ, nghĩ rằng bản thân quyên nhiều tiền như vậy, Phật tổ tự nhiên sẽ chiếu cố, giúp mình.

Thời gian dần dần trôi qua, đến mùa Đông năm nọ, ông chủ Vương bệnh tình nguy kịch, tự biết hạn chết đã đến bèn an bài ổn thỏa hậu sự, còn dặn dò người nhà sang năm tăng tiền thuê ruộng lên gấp đôi sau đó liền qua đời. Tuy nhiên, thay vì được đến thế giới Cực Lạc như lâu nay ông vẫn nghĩ thì ông lại đến phủ Diêm Vương âm u đáng sợ.

Trên điện Diêm Vương, ông chủ Vương tức giận chất vấn: “Tôi cả đời thắp hương, cung phụng Phật tổ, vậy mà ông ấy lại không biết báo ân, đưa tôi đến nơi tồi tàn âm u này, gặp Diêm Vương xấu xí!“. Nghĩ đến việc nơi mình đang đứng không phải thế giới Cực Lạc mà là âm tào địa phủ, người trước mặt mình không phải Phật Tổ hay Bồ Tát mà là Diêm Vương, quỷ sứ, ông chủ Vương lại nghiến răng tức giận, nghĩ rằng việc mình thắp hương, quyên tiên nhang đèn nhiều năm qua đều là uổng phí!

Cai quản địa phủ bao nhiêu năm qua mà chưa từng thấy người nào xuống địa phủ lại ngạo mạn vô lý như vậy, Diêm Vương lập tức lật sổ ghi chép thuở bình sinh, sau khi nhìn đi nhìn lại vài lần liền lớn tiếng: “Được lắm Vương Nhị! Bổn vương quản lý người chết, dù cho khi còn sống có là hoàng đế thì lúc chết cũng do ta quản lý, việc xấu của ngươi ghi chi chít trên sổ sinh tử, tội nghiệp chồng chất đủ bị đày xuống 18 tầng địa ngục, ngươi lại còn nghĩ đến chuyện về thế giới Cực Lạc! Quỷ sứ! Giải hắn đi, để hắn từ từ ăn năn, cuối cùng đọa nhập cõi súc sinh“.

Sự tức giận của Diêm Vương làm rung chuyển toàn bộ địa phủ. Ông chủ Vương sợ tới mức á khẩu không trả lời được, đứng cũng không vững. Khi nghe thấy chính mình phải đi chịu khổ, ông lập tức rã rời tay chân ngồi bệt dưới đất, nhanh chóng bị quỷ sai kéo đi, nhưng lúc này điều ông chủ Vương nghĩ đến lại là mình bị gạt, than trách: “Ai nói thường thắp hương bái Phật thì sau khi chết, Phật tổ sẽ nhớ công đức mà đưa ta đến thế giới cực lạc!

Vừa nghĩ xong, trước mặt ông chủ Vương đột nhiên xuất hiện một vầng sáng màu đỏ, ông ngẩng đầu lên nhìn, thì ra là Bồ Tát! Vừa phát hiện là Bồ Tát, ông ta liền chửi như tát nước: “Được lắm Bồ Tát! Ông đây cả đời thắp hương cung phụng các ngươi, quyên tiền nhang đèn, hôm nay ngươi lại đối xử với ta như thế! Cái thứ vong ân phụ nghĩa!

Bồ Tát xuất hiện lý giải nguyên nhân… (Ảnh minh họa: sohu)

Bồ Tát nghe xong đi đến trước mặt ông chủ Vương nói: “Ngươi cho là mình thật sự cả đời thắp hương bái Phật?

Vậy chứ không phải sao! Đắp nặn tượng vàng, xây dựng chùa miếu, ta đều làm cho ngươi rồi!“, ông chủ Vương đáp. Đồng thời ông nghĩ “chẳng lẽ Phật tổ không biết hành động của mình?“, liền vui mừng thỉnh cầu: “Với số công đức đã tích lũy, tôi xứng đáng được đi Tây Thiên gặp mặt Phật tổ, chứ không phải chịu nỗi khổ luân hồi này“.

Bồ Tát nghe xong vẫn mỉm cười nói: “A di đà phật, Vương Nhị, ngươi kiếp trước làm đủ chuyện xấu, cưỡng bức dụ dỗ, mạnh mẽ cướp đoạt dân nữ, đối với nông dân thuê ruộng thì khiển trách nặng nề vô lý, thái độ làm người ngạo mạn vô lý. Phật tổ không hưởng hương cầu khẩn của người hành ác“.

Ngài lý giải: “Mâm quả cúng không phải để các vị Phật hay Bồ Tát ăn, mà là để các ngài nhìn ‘quả’ nghĩ đến ‘nhân’, nhiều loại thiện nhân được thiện quả, còn ly nước là để lòng ngươi yên tĩnh như nước, bài trừ tạp niệm! Nếu không phải tiền nhang đèn của ngươi được tăng lữ dùng để cứu trợ dân chúng bần cùng khốn khổ, chỉ sợ ngươi vạn kiếp bất phục! Ngươi đã hiểu rõ chưa?” Nói xong, Bồ Tát mỉm cười như cũ rồi rời đi.

Nghe Bồ Tát nói xong, ông chủ Vương ngây ngốc ngẩn người, cúi đầu nghĩ: “Thực sự chính là mình đã sai rồi, đúng là người đang làm trời đang nhìn!” Ông tự biết bản thân nghiệp chướng nặng nề, ngoan ngoãn đi chịu nỗi khổ địa ngục…

Tìm hiểu lại danh xưng “Lạc” vương và “Hùng” vương

Theo truyền thống người Việt Nam, danh xưng “Hùng vương” bao đời nay đã được lưu truyền qua truyền khẩu và thư tịch, tuy nhiên vào đầu thế kỷ XX,...

Thần học là gì? Một giải thích từ người Thiên Chúa giáo

“Khước từ thần học là bạn làm khổ chính cuộc đời mình với sự mất phương hướng. Nếu không có thần học, chúng ta lãng phí cuộc đời và bị...

Đi tìm hương vị bánh canh, bánh căn ngày cũ

Từ năm 2001, nhà nhiếp ảnh quê California Oliver Klink1 đã nhìn ra những thứ đang mất đi ở những làng quê châu Á và ông đã tìm cách giữ...

“Người em sầu mộng” của thi sĩ Lưu Trọng Lư là ai?

Bà là Phùng Thị Cúc, sinh năm 1920; một người con gái xứ Huế. Trong tập Hồi ký  có tựa Nửa đêm sực tỉnh (Nxb Thuận Hóa, 1989), nhà thơ...

Lịch sử công viên Tao Đàn

Những người từng sống ở Sài Gòn không ai không biết đến công viên Tao Đàn còn gọi là vườn Bờ Rô. Thật ra tên Bờ Rô trước đây được...

Cái ti vi Denon và truyền hình nửa thế kỷ trước

Khi ba mở ti vi trong thùng ra, anh em tôi hét lên vang xóm và lập tức trẻ con trong hẻm chạy đến ngay, bu đầy cửa cái và...

Con gái – Đàn bà – Phụ nữ

Từ CON GÁI và ĐÀN BÀ là từ Việt xưa chỉ các giai đoạn phát triển của Người Nữ; Con Gái là Người Nữ còn nhỏ, chưa trưởng thành và...

Văn minh Hy-La – nền tảng vững chắc của văn minh phương Tây

Trong dòng chảy của lịch sử văn minh phương Tây cổ đại, hai nền văn minh Hy Lạp và La Mã giữ vai trò nền tảng đầu tiên cho sự...

Hải chiến Hoàng Sa 1974 dưới góc nhìn nhà báo phương Tây

Nhà báo Bill Hayton nói trận hải chiến Hoàng Sa là câu chuyện thảm họa về các cá nhân muốn bảo vệ đất nước nhưng thất bại bởi khả năng...

Ngô Vũ Vương – Ngô Quyền – Và trận Bạch Đằng lừng danh thiên hạ

Ngô Quyền (chữ Hán: 吳權; 12 tháng 3 năm 898 – 14 tháng 2 năm 944), còn được biết đến với tên gọi Tiền Ngô Vương (前吳王) hoặc Ngô Vũ...

Thời Việt Nam Cộng Hòa Chính sách nông thôn

(Bài này là tư liệu của tác giả dùng để giảng dạy tại trường Đại Học Văn Khoa Sài Gòn trước năm 1975) Năm 1971, chúng tôi cùng với các...

Vì sao lại gọi “Anh Hai Sài Gòn”?

Vì sao lại là “Anh Hai” chứ không là “Anh Cả”? Như thế nào mới là “người Sài Gòn”? Liệu “anh Hai Sài Gòn” và “anh Hai Nam bộ” có...

Exit mobile version