Site icon Tạp chí Đáng Nhớ

Từ “ Thầy” hay “Thầy Giáo” có từ bao giờ ?

Đối với dân Nam kỳ lục tỉnh thời Pháp thuộc, cứ hễ dân công chức, có ăn có học thời người ta gọi là thầy Hai, người Hoa buôn bán là chú Ba, đại ca giang hồ là anh Tư, lưu manh thời là anh Năm… người lao động nghèo xếp thứ Tám, chị em ta buôn bán “vốn tự có” thứ Chín…

Dân công chức tân thời tức các “Thầy” làm việc cho chánh quyền thời Pháp thuộc được cho là giới “cao cấp” nhứt trong xã hội, vì họ là dân có học, họ đại diện pháp luật tiếp xúc với người dân, họ là cầu nối giữa nhơn dân và chánh quyền sở tại, đó chánh là các vị được gọi là : Thầy Hai, Thầy Thông, Thầy Ký, Thầy Kiện trong đó có từ “Thầy Giáo” . Những ngôn từ này hay xuất hiện trong truyện Hồ biểu Chánh hay bất kỳ tác phẩm văn học miền Nam xưa.

Sau này đa số người dân không còn gọi theo cách đó nữa mà thay thế cách gọi đó bằng những cái tên mới theo từ điểnngày nay , thí dụ:

– Thầy Thông tức người Thông Ngôn, thời xưa người ta hay gọi là Thầy Thông Ngôn sau này gọi là Phiên Dịch Viên, hay Thông Dịch Viên

– Thầy Ký tức Thư Ký , nói chung những người làm việc trên bàn giấy ghi chép sổ sách, sau này tùy phận sự mà họ gọi bằng những tên gọi khác nhau

– Thầy Kiện, tức người lo chuyện cãi luật cho thân chủ trên pháp đình, sau này còn gọi là Trạng Sư, và bây giờ gọi là Luật Sư

– Thầy Giáo: tức người có ăn học và có trách nhiệm lo về giáo dục dạy dỗ con nít, truyền đạt kiến thức cho mọi người, chữ “Thầy” trong đó được xếp thứ bậc cao nhứt trong xã hội hiện đại.

Trước đó thì gọi là “Thầy Đồ” , tức Nho sanh ( đêu là nam nhơn vì nữ nhơn thời phong kiến ít ai được học hành tử tế trừ con nhà quan lại giàu có, mà mấy cô có học cũng không có nữ nhơn nào ra làm “thầy”), những Nho sanh này từng đỗ ba kỳ tú tài nhưng chưa đủ cao để được nhà nước quân chủ và phong kiến bổ làm quan, họ tạm kiếm sống bằng những nghề dạy học con nít, Trong thời chuyển đổi sang tân học, học chữ Quốc ngữ mà không còn học chữ Hán nữa, những người thay thế những ông thầy đồ nối tiếp ngành giáo dục được gọi là “Ông Giáo” hay “Thầy Giáo”.

Còn những ông đồ vào thời đó do không có việc làm đã sinh sống bằng nghề viết chữ thuê, như trong bài thơ “Ông đồ” của ông Vũ Đình Liên.

Ngày nay từ “Thầy Giáo” vẫn còn sử dụng nhưng chỉ dùng để gọi xưng hô, hễ Nam thời gọi là Thầy giáo, còn Nữ thời gọi là Cô giáo, đa số bây giờ họ gọi chung những người làm công tác giáo dục là Giáo Viên

Xã hội ngày nay còn rất nhiều người “Thầy” có tâm với nghiệp giáo dục nhưng đâu đó vẫn còn một số đông đội trên người lớp áo “Thầy đồ” nhưng lại chưa tỏ được ý nghĩa , giá trị của chữ ” Thầy ” không chỉ cao quý trong ngành giáo dục mà cả ngoài xã hội , một cấp bậc danh dự nhứt trong xã hội đã hình thành từ hơn 100 về trước.

“Em chưa hát ca dao một lần” (Trịnh Công Sơn)

Cách nay hơn sáu chục năm, một chiều thu Việt - Bắc heo may. Trên đường đi công tác về, gần tới ATK - an toàn khu, Tố Hữu hồ...

Hình ảnh khó quên về Tiền Giang năm 1991

Khám phá thành phố Mỹ Tho, miệt vườn sông Tiền, chùa Vĩnh Tràng, trại rắn Đồng Tâm…  ở Tiền Giang năm 1991 qua loạt ảnh do nhiếp ảnh gia người...

‘Mâm cỗ’ có cao hơn ‘tiếng chào’?

“Ở một xứ xa lạ, một nụ cười, một tiếng chào bỗng dưng làm trái tim ấm áp lạ. Ngẫm lại xứ mình, đôi khi chúng ta quên việc chào...

Cái nghèo

Người ta hay trách cái nghèo là không biết phấn đấu, nhưng đã nghèo rồi thì phấn đấu bằng cái gì chứ? Có khi cả đời cũng loay hoay ở...

Những ngôi đình cổ giữa lòng Hà Nội

Trong khu phố cổ Hà Nội vẫn còn hàng chục ngôi đình xưa cũ, có những nét kiến trúc đặc trưng riêng, phản ánh rõ nét quá trình hình thành...

Xứ Đông Dương năm 1944

Bãi biển Đồ Sơn nhìn từ máy bay, chùa Wat Xieng Thong ở Lào, các vũ công biểu diễn ở đền Angkor của Campuchia… là loạt ảnh quý về xứ...

Nhớ chuyện nghe nhìn ngày xưa

Trong chuyến hành trình về phương Nam, chúng tôi được đặt chân lên Phú Quốc – hòn đảo Ngọc sau gần 2 tiếng lênh đênh trên biển. Ghé thăm trại...

Nhìn ảnh Sài Gòn xưa mà lòng rưng rưng

Không ít người nhìn những bức ảnh xưa về Sài Gòn mà rưng rưng nước mắt…​ Học sinh ăn bò bía trên đường phố Sài Gòn những năm 1950. Quyển...

Cái “gia gia” chẳng là… cái gì cả!

Hai câu 5 và 6 trong bài “Qua Đèo Ngang” của Bà Huyện Thanh Quan vẫn được các nhà nghiên cứu và các nhà biên soạn có uy tín ghi...

Lễ phép là giá trị cốt lõi của con người

Một nhà giáo dục từng nói: Nếu như, ở ngay hiện tại muốn biết rõ 30 năm sau con của bạn là người như thế nào, làm công việc gì và kết...

Hoài niệm câu Lý đò đưa

Gió đánh ố mấy đưa đò đưa Gió đập ố mấy đưa đò đưa Sao cô là cô mình mãi Lửng lơ mà chưa có chồng ??? (Dân ca -...

Sài Gòn Tạp Pín Lù – Lai rai nhắc chuyện cũ

Danh từ hay thành ngữ “Thả cầm thi. Thả kìm thơ” nầy, tôi nghe từ nhỏ, lúc chín, mười tuổi, hay mười hai, mười ba tuổi, do một nhạc sĩ...

Exit mobile version