Site icon Tạp chí Đáng Nhớ

Cái vũng trâu nằm

Bọn trẻ thường gọi đó là cái rốn lệch của ruộng.

Bởi lũ trâu không nằm vũng giữa ruộng. Thường là những vũng bên hàng tre hoặc bờ vườn có cây tỏa bóng mát. Những chú trâu, sau cả buổi mang ách kéo cày kéo bừa với bao nhiêu đường “thá, ví” và những lằn roi, hoặc sau khi ăn no, thường ình ra chỗ một góc ruộng xâm xấp nước. Lăn qua lăn lại vài cái trong sự khoan khoái, thế là bùn bám đầy mình. Người ta thường ví “nhớp như trâu nằm vũng”. Thế nhưng, với đám trẻ chăn trâu, đó là sự thích thú được chứng kiến những giây phút thư giãn cực kỳ sảng khoái của “người bạn” hiền lành chăm chỉ. Cứ nhìn cách con trâu lăn ra tắm bùn, nhìn cái đuôi ngúc ngoắc làm văng ra xung quanh bao nhiêu mưa bùn đất mà thương, mà vui chi lạ.

Cái vũng trâu nằm, khi con vật hiền đứng dậy, lắc rũ hết bùn đất, lại trở thành vũng nước. Ngày ngày, mặt trời ngang qua soi bóng. Ngày ngày, những áng mây chuyên chở mong manh vẫn trôi đi, trôi mãi. Và cả những đêm sao. Đất trời mênh mông trong cái rốn lệch. Nhỏ bé và không cùng. Để rồi, nhiều khi trời hạn, nơi này thành chảo cỏ xanh um. Hình ảnh này trở thành một phần không thể thiếu trong “di sản tuổi thơ” của biết bao đứa trẻ sinh ra và lớn lên từ ruộng đồng.

Tôi nhớ nhất cái vũng trâu nằm ngoài đám Thùng, chỗ đồng bà Bốn. Là đám ruộng thấp nhất của đồng cạn, nên đám Thùng thường im nước. Đám Thùng nằm ngay ngõ nhà ông ngoại. Trưa trưa hè, con Cộ của cậu Điệp thường nghỉ mát nơi đây. Làn da đen căng bóng, quỳ xuống và lăn, thể nào cũng được phủ một lớp bùn mịn. Lúc nó lim dim, bùn trên mình dần khô đi, tạo thành những vết nứt và những mảng bám. Con Cộ đến là khôn, chọn nơi nghỉ trưa thật hữu tình. Bờ đám Thùng cong tròn. Một đoạn cong ấy là bờ vườn ngoại tôi. Những trưa hè mát rượi, bờ tre kẽo kẹt như tiếng võng kêu.

Là cây dầu mây thật sum suê lá cành, mỗi mùa quả rơi không biết bao nhiêu trái vàng trái đỏ. Là cả bờ đường mọc đầy cây dủ dẻ, buổi chiều thơm nồng cả một khoảng không gian; và những chùm quả như nải chuối nhỏ xíu lấp ló trong vòm xanh. Còn anh em nhà tôi và đám bạn thì trốn giấc ngủ trưa, ra ngõ ngoại chơi ông làng (ô ăn quan), chơi đố lá. Cái trò đố lá có lẽ là bài học thú vị nhất của tuổi thơ về cây cối. Trong một khoảng thời gian tự quy ước, ai tìm được nhiều loại lá cây nhất, người đó sẽ thắng. Tất nhiên, phải biết tên tất cả loại lá mình hái để dự thi. Có khi đang giữa cuộc chơi, con trâu xóm trên đứt thẹo đi lạc, thế là xảy ra trận húc lộn nảy lửa. Chúng tôi vừa hoảng hồn, vừa thích thú theo dõi trận chiến cho đến khi có người lớn ra can thiệp.

Bình dị mà xôn xao. Hạnh phúc của tuổi thơ chỉ từ cái vũng trâu nằm.

Nhớ về Xóm Chùa – Tân Định

Tôi được sinh ra tại nhà bảo sanh Chung Nam Quế trên đường Trần Quang Khải và lớn lên trong khu xóm nhỏ cuối đường Nguyễn Hữu Cảnh nay là...

Bi kịch một thời của vua lốp Nguyễn Văn Chẩn

“Chẳng hiểu sao gã tá điền suốt ngày quần quật bóc lốp, ăn không dám ăn no, mặc chỉ dám dùng loại rẻ tiền nhất mà lại bị liệt vào...

Sâm Banh Là Gì?

Về thực chất, Champagne chỉ là một loại rượu vang trắng (một số rất ít có màu hồng gọi là Rosé hoặc Pink Champagne), có sủi bọt khi vừa mở...

Tết Hàn thực trong tôi

Mùng Ba âm – Tết Hàn thực – hạnh phúc giản dị là lẽo đẽo theo bước mẹ đi chợ rồi tíu tít bên các em nhỏ, quây quần bên...

Các hành động xâm nhập biên giới của Trung Quốc trước khi tấn công Việt Nam 1979

Các hành động xâm nhập biên giới đã được phía Trung Quốc tiến hành một cách có hệ thống ngay từ năm 1974. Năm 1975, đã có tới 294 lần...

Trần Mộng Tú, nhà thơ Việt đầu tiên vào sách giáo khoa Trung học Mỹ

Nếu quý vị mở cuốn sách giáo khoa dạy văn chương “Glencoe Literature” do nhà xuất bản McGraw Hill ấn hành, quý vị sẽ thấy một bài thơ của một...

Loan-Phụng chứ không phải Long-Phụng?

Tại đám cưới người ta hay trang trí hai con vật Long và Phụng và bảo là tượng trưng cho sự hoà hợp vợ chồng (?). Tại sao thế được,...

Những hình ảnh thân thuộc về Bến Tre xưa

Là một trong những vùng đất được khai phá sớm trong công cuộc khẩn hoang, mở mang bờ cõi của dân tộc Việt, Bến Tre đã đi qua biết bao...

Vẻ đẹp đặc biệt của Hà Nội qua những gánh hàng rong nhìn từ trên cao

Nữ nhiếp ảnh gia Hà Lan Loes Heerink đang ấp ủ dự tính xuất một quyển sách ảnh về những xe hàng rong đầy chất thơ mà cô chụp được...

Gánh nước mướn, cái nghề chỉ mong có đủ hai bữa cơm cho qua ngày

Gánh nước mướn , không ai nghĩ làm nghề này để giàu có, mà chỉ mong có đủ hai bữa cơm cho qua ngày. Saigon 1964 Đa phần những người...

Chữ “Nhẫn” của người Việt

Một trong những đức tính truyền thống giúp cho dân tộc Việt Nam tồn tại cho đến ngày nay, dầu trải qua bao thăng trầm của lịch sử, đó là...

Lăng Ông và Mả Ngụy

Hàng năm, trong ba ngày Tết, lăng Ông Bà Chiểu tràn ngập rừng người đi lễ, một số lớn là người Hoa trong Chợ Lớn. Bên trong khói nhang mù...

Exit mobile version