Site icon Tạp chí Đáng Nhớ

Lớp học của ước mơ

Ngày bé, tôi nghĩ đến ước mơ rất nhiều, nhưng thực hiện được thì rất ít vì chúng vừa không rõ ràng, lại viển vông. Con bạn thân của tôi thuở ấy chê tôi nghèo ước mơ. Còn nó, nó có rất nhiều ước mơ nhưng ước mơ lớn nhất của nó là trở thành một cô giáo để dạy cho tất cả trẻ em quê nó. Nó nói nó sẽ dạy cho những học sinh của nó phải biết ước mơ và cố gắng để thay đổi cuộc đời, thay đổi quê hương.

Tuổi nhỏ, mau quên. Tôi nghe nó nói, rồi cũng quên đi sau những trận đá bóng, những trò chơi trận giả, những buổi chơi nhà chòi…. Lâu nay, nhà tôi lại chuyển nhà đi nơi khác vì cha tôi chuyển công tác nên tôi cũng không còn gặp nó và tụi bạn ở quê. Những câu chuyện về ước mơ cũng xa dần như khoảng cách của tôi và nó vậy. Bẵng đi mấy năm, tôi mới về thăm quê. Háo hức, mong chờ, tôi đến nhà nó nhưng không gặp. Khi đi về hướng cuối xóm để tìm mấy đứa bạn cũ, tôi nhìn thấy một nhóm đông tụ tập ở căn nhà nhỏ giữa đồng với bóng dáng một ai đó quen quen. Tôi vội bước đến gần. Là một lớp học nhỏ, bàn ghế không có, với một cái bảng và một cô giáo bé bỏng. Là nó của tôi, đang đứng trên bục đất của căn chòi xơ xác, viết những chữ cái thẳng hàng trên cái bảng con con. Lũ học trò lấp xấp phía dưới, quần áo xác xơ, tập vở lem nhem. Một lớp học giữa đồng. Tôi ngạc nhiên và thoáng chút bất ngờ khi đứng trước cửa lớp. Theo ánh nhìn và những ngón tay chỉ của học trò, nó nhìn lên và mỉm cười thật tươi với tôi.

Chiều hôm ấy, trên đường về,nó cho tôi biết rằng năm nào cũng vậy, cứ đến hè là nó lại dạy cho lũ trẻ nghèo ở quê. Nó nói tụi nó ham học lắm, chỉ tội là gia đình nghèo, không được đi học đàng hoàng, nhỏ dạy cho tụi nó, tụi nó vui lắm, chiều nào cũng đi học đầy đủ. Nó và mấy đứa bạn đã lấy tập cũ, xin sách cũ cho tụi nhỏ, đã giúp thì giúp cho trót, nó nói vậy.

Và một tuần ở quê, chiều nào tôi cũng ra lớp học giữa đồng. Nó và tụi bạn cũ của tôi thay phiên nhau dạy ở lớp học đặc biệt này. Người dạy nhiều nhất là nó. Thật lạ, mỗi lần nhìn nó say sưa dạy tụi nhóc đánh vần, ghép vần, tôi lại nhớ tới thầy Đuy-sen của Ai – ma – tốp trong Người thầy đầu tiên. Không một danh phận, không một đồng thù lao, nó làm mọi việc tự nhiên, tự nguyện như đó là việc tất nhiên mình phải làm. Nó âm thầm, lặng lẽ cống hiến, đem con chữ về xây đắp tâm hồn bọn nhóc nhà quê và thắp sáng vùng quê nghèo. Tự nhiên, tôi muốn giúp nó, muốn chung tay cùng nó và tụi bạn trong công việc ý nghĩa này. Tôi đã hứa với nó khi về sẽ vận động tụi bạn góp tập cũ, báo cũ cho tụi nhóc. Nó nghe nói thế, rất vui, cứ nắm chặt tay tôi mãi. Tôi đọc được sự háo hức trông đợi trong ánh mắt bọn trẻ khi đến chia tay để về vì kì nghỉ ở quê đã hết. Tội nghiệp, ở quê cái gì cũng thiếu thốn!

Khi lên xe, cầm mãi trong tay mấy con cào cào bằng lá dừa của nó và bọn trẻ tặng, tôi chợt nghĩ rằng dù cánh đồng có bao la bao nhiêu thì những giọt mồ hôi rơi xuống đều có thể khiến cho một mầm sống vươn lên. Một ước mơ, dù có viển vông đến đâu thì cũng là một ước mơ, và một ước mơ bình thường nhất cũng sẽ không bao giờ trở thành hiện thực nếu không hành động. “ Ước mơ lớn nhất của mình là trở thành một cô giáo. Mình sẽ dạy cho tất cả trẻ em quê mình, để cho ai cũng được học hành, không ai phải bỏ học dở chừng. Mình sẽ dạy cho những học sinh của mình phải biết ước mơ và thực hiện ước mơ để thay đổi cuộc đời, thay đổi quê hương”. Câu nói hôm nó hôm nào lại vang lên bên tai tôi, trước mắt tôi lại là hình ảnh một cô giáo nhỏ với tụi học sinh nheo nhóc trong lớp học của ước mơ.

Tác giả bài hát “Tháng Sáu Trời Mưa” là ai?

Nhạc sĩ Hoàng Thanh Tâm là tác giả của nhiều tình khúc bất hủ ở hải ngoại như Tháng Sáu Trời Mưa, Lời Tình Buồn, Trả Lại Thoáng Mây Bay,...

Hình ảnh con người Đông Dương cách đây 200 năm

Chân dung Tổng đốc tỉnh Hải Dương trong triều phục Một vị hoàng thân mặc trang phục rồng phượng cầu kì Chân dung nhà bác học Pétrus Trương Vĩnh Ký...

Nhớ về Xóm Chùa – Tân Định

Tôi được sinh ra tại nhà bảo sanh Chung Nam Quế trên đường Trần Quang Khải và lớn lên trong khu xóm nhỏ cuối đường Nguyễn Hữu Cảnh nay là...

Tìm hiểu nguồn gốc xe kéo tay ở Việt Nam thời thuộc địa

Trong suốt nhiều thập niên, xe kéo tay đã trở thành biểu tượng cho sự giàu có và uy quyền của giới thượng lưu Việt Nam thời thuộc địa. Ngược...

Kẹt xe ngày trước ở Sài Gòn

Những khoảnh khắc đẹp của Sài Gòn ở những thập niên trước thật dễ khiến người xem nao lòng. Với nhịp độ hối hả của cuộc sống hiện đại, chúng...

5 công trình kỳ vĩ của Tần Thủy Hoàng khiến thế giới kinh ngạc

Tuy rằng Tần Thủy Hoàng chấp chính chỉ có 37 năm, nhưng lại hoàn thành rất nhiều công trình ‘vô tiền khoáng hậu’ với tốc độ đáng kinh ngạc… Năm...

Cửu tuyền là gì? Vì sao gọi âm phủ là nơi chín suối?

Trong tiếng Việt, cửu tuyền nghĩa là nơi chín suối, tức âm phủ. Về từ nguyên, cửu tuyền là phiên âm của chữ Hán 九泉 (đọc là Jiǔquán). Chữ 九泉 trong tiếng Hán lại có nguồn...

Bản lĩnh người Giao Chỉ khiến vua Hán phải bội phục

Từ thời Giao Chỉ còn phải lệ thuộc vào phương Bắc cho đến khi giành được độc lập và đặt quốc hiệu là Vạn Xuân, Đại Cồ Việt, rồi Đại...

Hậu duệ nhà Trần của Đại Việt trở thành Hoàng đế Trung Hoa?

Mặc dù còn nhiều dấu hỏi xoay quanh thân thế của vị Hoàng đế Trung Hoa này, nhưng người ta không thể phủ nhận một khả năng lớn rằng ông...

Nhỏ mà không học lớn làm MC

Câu nói đùa này không biết nhập vào đầu tôi từ bao giờ mà mỗi lần nghe thiên hạ bàn chuyện gẫu về MC tức người dẫn chương trình, nó...

Giải mã trọn bộ các hình tượng trên Cửu Đỉnh nhà Nguyễn

Các hình khắc trên Cửu Đỉnh nhà Nguyễn được coi là một cuộc triển lãm những tác phẩm mỹ thuật tuyệt vời, mang tính biểu tượng cho sự giàu đẹp...

Ảnh đẹp hiếm về Đà Lạt ngày trước nhìn từ máy bay

Nhiều hình ảnh đẹp về Đà Lạt trước 1975 nhìn từ máy bay của tác giả Bill Robie đã được chia sẻ trên một website của cựu quân nhân không...

Exit mobile version