Site icon Tạp chí Đáng Nhớ

Nỗi buồn nhỏ trong thành phố lớn

Thành phố rộng lớn, có những ngày bỗng thấy chơi vơi lạ. Dòng người ngoài kia vẫn hối hả, cuộc sống vẫn thở đều như nhịp đập của nó bấy lâu. Liệu có bao nhiêu người bước chân xuống phố mà thấy mình lạc lõng như tôi?

Chợt nhớ từng có người vì thương tôi mà ở lại, cùng tôi đi qua một mùa cây thay lá. Rồi lòng người vội vã đổi thay, đi tìm khoảng trời bình yên riêng mình. Tôi cũng đã quên người, từ rất lâu rồi.

Tôi chẳng phải là cô gái yếu đuối, dễ dàng để nước mắt tuôn rơi. Tập quen với cô đơn, thành phố sẽ dịu dàng hơn, sẽ ôm trọn tôi vào lòng mà vỗ về, an ủi.

Cuộc sống còn biết bao bộn bề vây quanh. Những đêm thành phố lên đèn, tôi vẫn miệt mài với giấc mơ còn dang dở, nào có chỗ cho nỗi buồn ngự trị. Nên buồn vui cũng chỉ trong thoáng chốc, rồi theo gió bay về vùng trời nào đó.
Những con đường, những hàng cây bốn mùa đổi khác. Tôi ngẩn ngơ nhìn bầu trời, ước mơ vẫn bay cao và mộng mơ trong tôi vẫn tràn đầy.

Phải chăng lòng bất chợt cô đơn là khi trái tim vẫn khao khát yêu thương ngọt ngào, những ân cần chở che?. Vỏ bọc mạnh mẽ bấy lâu đôi lúc khiến tôi mệt nhoài, muốn buông lơi tất cả.

Chiều muộn, người người chạy xe giữa làn khói bụi, khe khẽ những tiếng thở dài vì tắc đường lâu quá. Vẫn có những kẻ thong dong như tôi, chẳng vội vã trở về. Đôi lúc muốn được thẩn thơ như thế, không một cuộc hẹn, không cần ai đưa đón. Một mình giữa thành phố lấp lánh ánh đèn, ngắm nhìn những gương mặt xa lạ và nghĩ rằng họ cũng đang cô đơn như tôi.

Hóa ra cô đơn không phải là khi ta chỉ có một mình, mà cô đơn là khi ta không tìm được một tâm hồn đồng điệu, nên ta cứ giữ nó đi theo mỗi ngày mà chẳng hề hay biết.

Tôi vẫn giữ thói quen ngồi xe bus lang thang khắp thành phố mỗi dịp cuối tuần. Mỗi trạm dừng xe có người bước lên, có người bước xuống. Mặc những ồn ã, xô bồ, tôi lặng lẽ ngồi cuối xe, đeo tai nghe list nhạc yêu thích, nhìn nắng xuyên qua tán lá, đôi lúc chập chờn bên ô cửa kính, bỗng thấy cảm giác cô đơn cũng thật dễ chịu.

Xung quanh tôi, ai cũng đang chìm đắm trong thế giới của riêng mình. Có cô gái tựa vai chàng trai ngủ giấc an lành, có người đeo chiếc kính dày cộp bình thản đọc một cuốn sách, có người chăm chú vào chiếc điện thoại lướt qua vài ba tin tức trong ngày, lại có người đưa đôi mắt hoang hoải nhìn vào khoảng không vô định…Tất cả như một bức tranh lặng lẽ giữa lòng thành phố ồn ào này. Cánh cửa xe lại lần nữa mở ra, lại thêm đôi ba người bước xuống và hòa vào dòng người hối hả ngoài kia, hệt như chưa từng đi qua những phút giây yên bình lặng lẽ.

Rồi khi những ánh đèn vụt tắt nhường chỗ cho ánh bình minh rực sáng phía Đông, tôi lại bắt đầu một ngày mới, với gương mặt vui tươi và tiếng cười không ngớt, thả trôi hết nỗi buồn không tên của ngày hôm qua.

Hóa ra cô đơn cũng chỉ là một nỗi buồn nhỏ, giữa thành phố rộng lớn này.
Bao người cũng như tôi, vẫn sống với nỗi buồn ấy mỗi ngày và mơ mộng những điều xa xôi.
Chúng tôi gọi đó là Tuổi trẻ.

Những mẹo vặt từ 100 năm trước đến nay vẫn không “thất truyền” vì quá hữu ích

Có một sự thật không thể phủ nhận rằng, dù cho ngày nay khoa học kỹ thuật đã có những bước phát triển thần kỳ nhưng những mẹo vặt có...

Tòa tháp xưa độc đáo bị lãng quên của Sài Gòn

Rất ít người biết đến sự tồn tại của tòa tháp xưa này, dù công trình chỉ nằm cách hồ Con Rùa nổi tiếng khoảng 100m. Trong khuôn viên Tổng...

Trong tiệm nước người Hoa

Mỗi lần anh tôi lên Sài Gòn đều rủ tôi đi ăn sáng tại tiệm Tân Sinh Hoạt. Có món gì ngon ở đó? Anh chỉ thích ngồi nhớ lại...

Ngày chưa có Internet

Bộ ảnh minh họa mang tên Kitab al-Hayya (Nghĩa tiếng Việt: Cuộc Sống) của tác giả người Iran, tên Ali Mir. Không qua trường lớp chuyên nghiệp, họa sĩ Ali...

Lột trần Việt ngữ – Kỳ 19/25 – Nghi vấn về tiếng roi

Hồi tiền chiến, miền Nam có một bài tân nhạc rất thịnh hành, trong đó có một câu ca như thế nầy: Muôn năm xưa còn roi dấu Đã bảo...

Quân Cờ Đen – Kỳ 2/3 – Cơn thịnh nộ của Lưu Vĩnh Phúc

Trong khi các biến cố này đang diễn ra tại Bắc Việt, quan hệ giữa Trung Hoa và Pháp không đứng yên một chỗ. Ngày 10 tháng Tám, năm 1883,...

Nguồn gốc văn hóa Phùng Nguyên

Để kiểm định các giả thuyết đã nêu cũng như để hiểu biết đúng, đủ hơn về văn hóa Phùng Nguyên, dựa trên những tư liệu hiện có, tôi sẽ...

Chửi

Hồi tiền chiến, báo chí có kể câu chuyện một người ngoại quốc nghiên cứu về lối chửi nhau của các dân tộc, đến Việt Nam, nhân đọc một đoạn...

Tại sao người Pháp lại lấy con gà trống làm vật tổ?

Có người nói rằng người Pháp lấy con gà trống làm vật tổ cho dân tộc mình. Lý do tại sao? Trước hết, xin cải chính rằng con gà trống...

Hai bài thơ có hàng trăm cách đọc của vua Thiệu Trị

Trong gần hai thế kỷ, hai bài thơ kỳ lạ của vua Thiệu Trị được khảm ở điện Long An đã làm “lao tâm khổ tứ” biết bao nhiêu người...

Vì sao có tục kiêng hốt rác đổ đi trong ba ngày tết?

Trong "Sưu thần ký" có chuyện người lái buôn tên là Âu Minh đi qua hồ Thanh Thảo được thủy thần cho một con hầu tên là Như Nguyệt, đem...

Không quên cái cũ

Đức Khổng Tử ra chơi ngoài đồng, thấy một người đàn bà đứng khóc nỉ non ở chỗ bờ đầm. Đức Khổng Tử lấy làm lạ, bảo học trò hỏi...

Exit mobile version