Site icon Tạp chí Đáng Nhớ

Xung đột văn hoá Đông Tây buổi ban đầu

Trong thời kì duy tân của Việt Nam và Trung Hoa, các bậc khai sáng của cả hai nước đều có bàn tới xung đột về bản chất của văn hóa Đông và Tây.

Những người Trung Hoa đã đưa ra khẩu hiệu “Đông học vi thể, Tây học vi dụng” với ngụ ý giữ lấy bản chất văn hóa tinh thần của Trung Hoa và chỉ học ở phương Tây các kĩ xảo khoa học và kĩ thuật. Ở Việt Nam ông Phạm Quỳnh có nhiều bàn luận tương tự. Xin đưa ra một trích dẫn tiêu biểu:

… Nay bất luận vì cớ gì mà người nước ta xô theo Tây học, đã theo cũng phải biết rõ tính cách sự học thế nào. Tính cách ấy, muốn phân tích ra cho tường thì phiền phức lắm, nhưng có thể tóm tắt bằng một câu như sau này: học thuật của Thái Tây là học thuật về sự vật, văn hóa của Thái Tây là văn hóa về sự vật, mà làm thế là chỉ có một mục đích lợi dụng cho người ta được phú cường… Các hiền triết phương Đông không thiết gì đến sự vật, chỉ dạy người ta sửa mình theo đạo đức, và ăn ở với nhau trong xã hội cho êm thấm. Ấy cái đặc sắc, cái giá trị của văn hóa phương Đông là thế.

Vì sao thời đó các vị theo duy tân ở ta và Trung Hoa lại hiểu văn hóa phương Tây thuần túy mang tính vật chất, duy lợi như vậy? Có thể có một số nguyên nhân như sau:

Nước Nga thời kì này cũng đứng trước vấn đề xung đột văn hóa với phương Tây và xuất hiện hai trường phái: những người bảo vệ bản sắc văn hóa dân tộc Slave và những người theo phương Tây. Có một số khác biệt lịch sử khá thú vị trong so sánh với Việt Nam và Trung Hoa.

Tranh về thời kỳ Khai Minh (hay còn gọi là Khai Sáng) tại phương Tây. (Tranh vẽ Nicolaus Copernicus, nguồn Wikipedia)

Đáng chú ý là đa số những người theo Tây học của Việt Nam, Trung Hoa và Nga đều đồng nhất văn hóa và văn minh phương Tây với thời kì Khai Minh, là thời kì có những thành tựu đầy ấn tượng của khoa học tự nhiên và kĩ thuật. Thời kì trung đại bị gán cho tên gọi “đêm trường trung thế kỉ”, mệnh danh cho thời kì tăm tối của lịch sử phương Tây không đáng biết đến.

“Đồng hồ Tây có bao giờ sai”- câu nói của Nghị Quế trong tiểu thuyết “Tắt đèn” của nhà văn Ngô Tất Tố trở thành một ví dụ điển hình cho thói học đòi Tây học đầu thế kỷ 20

Một đặc điểm khác của nhiều người theo Tây học là thái độ sùng bái khoa học, xem khoa học như phương tiện thần kì sẽ đem lại những giải đáp cho mọi câu hỏi nhân sinh (cái gì còn chưa giải đáp được, thì rồi sẽ được giải đáp). Khoa học được đồng nhất với chân lí vì đã được chứng minh trong thực tiễn thường nghiệm thực chứng. Thái độ này có thể bắt nguồn từ người sáng lập thuyết thực chứng luận là Auguste Comte (1789-1857). Ông này khẳng định rằng tôn giáo là thời thơ ấu của loài người, còn khoa học là thời kì trưởng thành của loài người. Tiến hóa luận (được cho là học thuyết của Darwin) quan niệm rằng con người đơn giản chỉ là bộ phận của thế giới động vật, là hậu duệ của một thực thể giống như loài khỉ. Những quan điểm này rất phổ biến vào thế kỉ 18-19 và nhiều người thời đại hiện nay cũng vẫn còn quan niệm như vậy. Tôi cho rằng điều này góp phần vào việc nền văn minh phương Tây đoạn tuyệt với Kitô giáo: Kitô giáo vốn quan niệm con người vượt lên trên thế giới tự nhiên, con người được Thượng đế tạo ra theo hình tượng của Người, nên vì vậy có tính thiêng liêng. Phải chăng chính vì đoạn tuyệt với Kitô giáo nên những người vô thần ở thế kỉ 20 đã có thể thản nhiên giết người hàng loạt trong các lò thiêu của phát xít Đức hay hành hạ và làm nhục con người trong các trại tập trung?

Tôi cho rằng ông Phạm Quỳnh hiểu văn hóa và học thuật của phương Tây mang tính vật chất, nhằm lợi dụng cho người ta được phú cường, chính là dựa trên thực tế nêu trên của các nước phương Tây. Ông khẳng định đặc sắc của văn hóa phương Đông là văn hóa tinh thần, quan tâm đến quan hệ con người với nhau nhiều hơn. Thế nhưng liệu có phải nền văn minh phương Tây hoàn toàn mang tính duy vật như ông Phạm Quỳnh đã hiểu hay không? Tôi e rằng có lẽ không phải như vậy vì hai lí do sau:

Tôi không hiểu nhiều về quá trình cải cách duy tân của nước Nhật, nhưng qua tác phẩm “Khuyến học” cũng đủ thấy rằng người Nhật tiếp thu rất nhiều giá trị tinh thần của phương Tây. Liệu có phải đây là khác biệt quan trọng trong so sánh với phong trào duy tân của Trung hoa và Việt Nam hay không?

Việc đoạn tuyệt với Kitô giáo của văn minh phương Tây ở thời kì Khai minh liệu có phải là một bước tiến bộ quan trọng như nhiều người theo Tây học và những trí thức dân túy Nga vẫn hiểu hay không? Liệu chủ nghĩa nhân văn kết hợp với tiến bộ khoa học có đủ chiều sâu tinh thần để thay cho Kitô giáo hay không? Những lo lắng của các triết gia phương Tây như E. Fromm (To Have or To Be) hay E.F. Schumacher (A Guide for the Perplexed) có cơ sở thực tiễn hay không?

Bài dẫn trong buổi cà phê Gặp gỡ và đối thoại tại Cà phê Thứ Bảy Sài Gòn, ngày 5/5/2017 với chủ đề : Xung đột văn hoá Đông Tây buổi ban đầu.

Nguyễn Văn Trọng

Xe khách ‘siêu tải trọng’ ở Việt Nam đầu thập niên 1990

Những chiếc xe khách với “núi” hàng hóa ngồn ngộn trên nóc là hình ảnh quen thuộc trên mọi nẻo đường ở Việt Nam đầu thập niên 1990. Cùng ôn...

Ý nghĩa phật bản mệnh 12 con giáp

Phật bản mệnh gồm có 8 vị chủ tôn, còn được gọi là Phật hộ thân. Thông qua 12 nhân duyên, Thiên can, Địa chi và năm yếu tố cơ bản...

Thi ân được phúc báo

Cổ ngữ nói: “Thiên đạo vô thân, thường dữ thiện nhân”, ý nói đạo trời không phân biệt người thân thích, đối xử công bằng với chúng sinh, nhưng làm việc thiện...

Kỳ thú phong thủy trong kiến trúc lăng tẩm của vua nhà Nguyễn ở Huế

Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng gọi Huế là xứ sở của “Lăng miếu trùng vây”. Có thể nói, ngoài bề dày lịch sử của đất thần kinh, “Văn hóa...

Bảng đối chiếu các triều đại Việt Nam và các triều đại Trung Quốc

Bảng đối chiếu các triều đại Việt Nam với năm dương lịch và các triều đại Trung Quốc là nước láng giềng có quan hệ mật thiết với lịch sử...

Giang hồ Sài Gòn Xưa – Kỳ 9/10 – Những ngày cuối của Lâm Chín ngón

Tôi quen Lâm Chín ngón đã lâu, viết về nhân vật này đã khá nhiều, nhưng chưa bao giờ viết về những ngày cuối đời của Lâm, cũng như cái...

Mùa cưới và chiếc bánh phu thê xứ Huế

Huế không phải là vùng đất duy nhất trên cả nước có bánh phu thê (hay còn gọi là su sê) lá dừa. Bánh phu thê  có ở nhiều nơi,...

Ai Đã Đặt Tên Cho Các Đường Phố Saigon Trước 1975?

Thưa quí vị, Từ lâu, tôi đã có dịp bày tỏ lòng ngưỡng mộ và khâm phục về việc đặt tên cho các đường phố tại Saigon vào năm 1956,...

Ảnh tư liệu quý về Hà Nội xưa

Ga Hà Nội năm 1898, chợ Đồng Xuân 1931, Hồ Hoàn Kiếm 1938… là loạt ảnh tư liệu quý về Hà Nội xưa của các nhiếp ảnh gia Pháp. Loạt...

Chiếc áo bà Ba, sao bà Tư bả mặc?

Người Việt ai cũng biết áo bà ba. Đặc biệt là dân Nam bộ thì ai cũng biết bởi đó gần như là trang phục hàng ngày của phụ nữ...

Chợ Phan Thiết xưa qua những ảnh màu rực rỡ

Có lịch sử hình hành vào năm 1697, chợ Phan Thiết là nơi lưu giữ những nét văn hóa đặc sắc có từ lâu đời của mảnh đất Bình Thuận....

Tại Sao Gọi Họ Là Người Tàu?

Phần thứ nhất Cách đây gần một năm, một người thuộc giới tri thức hàng đầu, ông Arjen Nguyen chuyển cho thân hữu mình một bài viết mang tên là “Ba...

Exit mobile version