Site icon Tạp chí Đáng Nhớ

Cà sa/Áo tràng là gì?

Cà sa bắt nguồn từ tiếng Sanskrit là Kasaya, là màu xấu xa; từ đó mới có từ “nâu sòng”. Thứ áo cà sa thường làm bằng gai thô nhuộm màu vàng để cho người tu theo Phật mặc. Chủ ý là người xuất gia, tu hành khổ hạnh thì không bao giờ dùng màu sắc sặc sỡ, xem như lòng trần đã dứt hết nghiệp chướng.

Cà sa có ba thứ:
• Áo lớn (tiếng Sanskrit là Sanghati) để mặc trong khi thọ giới, thuyết pháp hoặc khất thực ngoài đường.
• Áo thường (tiếng Sanskrit là uttarāsaga) đồ mặc thường.
• Áo nhỏ (tiếng Phạn là antarvâsaka) áo mặc trong.Áo cà sa bằng gai màu vàng của vị Sải Cả, hoặc Hòa thượng ban cho đệ tử đồng thời với cái Bát. Lễ trao Cà-sa và bổn Bát gọi là lễ “Y Bát chơn truyền”. Tục ngữ có câu: “Đi vi Pht mÁo Cà-sa, đi vi ma máo giy.”

Áo tràng là gì?

Áo tràng là pháp phục dành cho cư sỹ tại gia, cũng như xuất gia. … Do đó, Phật chế mặc áo tràng là để che đậy bớt những thứ bất tịnh vậy. Người Phật tử khi lên điện tụng kinh cần phải ăn mặc kín đáo, tắm gội làm cho thân thể thanh tịnh để tỏ lòng tôn kính với chư Phật.

Do đó, Phật chế mặc áo tràng là để che đậy bớt những thứ bất tịnh vậy. Người Phật tử khi lên điện tụng kinh cần phải ăn mặc kín đáo, tắm gội làm cho thân thể thanh tịnh để tỏ lòng tôn kính với chư Phật. Trong nghi thức tụng niệm, có các loại chú như Tịnh khẩu nghiệp (làm sạch miệng, hơi thở), Tịnh thân nghiệp (làm sạch thân thể), Tịnh tam nghiệp (làm sạch ba nghiệp thân, khẩu, ý), Tịnh Pháp giới (làm sạch cả cõi pháp).

Phật chế Phật tử nên dùng y áo có màu xấu xí, chất liệu xấu(hoại sắc) để xả bỏ tâm tham chấp. Trong các kinh điển nguyên thủy nói các Tỳ kheo đi khất thực nếu thấy có mảnh vải nào rơi rớt trên đường không có chủ sở hữu thì lượm về giặt sạch rồi may thành áo. Phật giáo gia nhập vào các dân tộc khác nhau có màu khác nhau. Ở Việt Nam và Trung Quốc đa số sử dụng màu lam hoặc màu nâu. Màu lam là màu hoà hợp không rực rỡ cũng không quá u trầm. Màu lam tượng trưng cho tinh thần bình đẳng, hòa đồng, tinh tấn và nhẫn nhục của người con Phật. Đặc điểm của màu lam là dễ dơ nhưng khó thấy, giống như tâm chúng sanh bao hàm nhiễm ô và thanh tịnh. Tịnh hay nhiễm cũng đều xuất phát từ nơi tâm. Nếu để cho phiền não, nhiễm ô dấy khởi thì che khuất phần thanh tịnh, sáng suốt và ngược lại nếu xa lìa phiền não, tham ái thì chân tâm, Phật tánh ngày càng hiển lộ. Vì thế, khoác lên mình màu áo lam để nhắc nhở người con Phật nỗ lực tu tập, thực hành Chánh pháp.

Màu nâu sồng (đen+đỏ hoặc vàng+đỏ sẫm) là màu tối, màu của đất, không đẹp tượng trưng cho sự giản dị, chân chất, bền bỉ, trầm mặc có khả năng kham nhẫn, chịu thương chịu khó. Mặt khác, màu nâu sồng còn biểu trưng cho sự thanh đạm nhưng đầy hùng lực của đời sống phạm hạnh, ly tục. Chư Tăng Ni và Phật tử miền Bắc hầu hết trang phục là màu nâu sồng này.

Áo tràng là pháp phục cần thiết cho cư sĩ phật tử khi đi lễ chùa, tụng kinh, ngồi thiền, niệm Phật. Ngoài ra, trang phục bên trong người nam nên mặc thêm bộ La Hán, người nữ mặc bộ vạt hò hoặc bà lai, bởi những chiếc áo này thoáng rộng, chất liệu mát thích hợp khi ngồi thiền hay tụng kinh.

Hà Nội năm 1930 nhìn từ máy bay

Cùng khám phá mọi ngóc ngách của Hà Nội thập niên 1930 qua loạt ảnh đặc sắc do người Pháp chụp từ máy bay. Khu vực phía Tây hồ Hoàn...

Nam Ông Hồ Nguyên Trừng

Hồ Nguyên Trừng (1374 - 1446) là con trai cả của Hồ Quý Ly. Tháng 11.1394 lần đầu tiên sử sách nhắc đến Nguyên Trừng với việc bổ nhiệm ông...

Mong làm điều phải

Mong làm điều rất phải không bắt chước cách làm, rồi mà làm được, thế mới thật là khôn Nước Lỗ có người ở một mình một nhà. Bên láng...

Vũng Tàu năm 1967-1968 của Terry Maher

Xem những hình ảnh đời thường cực kỳ sinh động về Vũng Tàu năm 1967-1968 do cựu nhân viên quân sự Mỹ Terry Maher thực hiện.  Từ bến cá Bãi...

Chuông chùa – Vì sao khi xưa mỗi lần rung chuông đều phải đủ 108 tiếng?

Từ ngàn năm nay, chuông và chùa luôn gắn liền với nhau trong tâm thức con người. Tiếng chuông đã trở thành đặc trưng không thể thiếu trong các ngôi chùa....

Tập bản đồ hành chính các tỉnh Trung kỳ 1909

Rút từ tập Atlas General L’Indochine Francaise xuất bản 1909 Bình định, Bình thuận, Đắc lắc, Hà tĩnh, Khánh hòa, Nghệ an, Phan rang, Phú yên, Quảng bình, Quảng nam,...

Con Nghê – Linh vật thuần tính Việt

Hai linh vật đặc thù của văn hóa Việt Nam là chim Hạc và con Nghê, thế nhưng trong khoảng hai trăm năm gần đây, ta thường thấy rồng và...

Người Việt nghèo nhưng vô cùng lãng phí

Có những sự thật nhức nhối mà chúng ta cần dũng cảm nhìn nhận, trong đó đặc biệt đáng quan tâm là vấn đề lãng phí chất xám và các...

Vì sao chúng ta phải tranh nhau làm… người tử tế?

Có một sự thật là: Chưa bao giờ số lượng những người tìm mọi cách chứng minh mình là người tử tế lại đông như bây giờ, trong khi số...

Khoa Cử Việt Nam – Phần 2: Thi Đình – Chương mười: Kết luận

Thời xưa, con đường chính của triều đình tìm người tài tuấn ra làm quan là Khoa cử, hỏi về thuật trị nước của Nho đạo, lấy Ðức làm trọng...

Chuyện ít biết về Sài Gòn ngày trước

Chuyến bay đầu tiên và ngành hàng không Lúc 10 giờ 30 ngày 10/12/1910, lần đầu tiên một chiếc máy bay loại bốn cánh nhãn hiệu Farman xuất hiện trên...

Chùa Bà Đanh – ngôi chùa ‘vắng tanh’ trứ danh sử sách

Chùa Bà Đanh là một ngôi chùa thuộc dòng Phật giáo Đại Thừa với những nét kiến trúc độc đáo, xung quanh là sông núi hữu tình. Từ bấy lâu...

Exit mobile version