Site icon Tạp chí Đáng Nhớ

Chớ thấy người lùi mà bảo họ thua

Một vị sư lên rừng lấy củi, trên đường về gặp một cậu bé đang chạy chơi đùa, hái hoa bắt bướm.Vị sư đến gần, hỏi: “Trên tay con cầm gì thế?”. Cậu bé láu cá đáp: “Con đố sư biết đó, nhưng nếu sư nói sai, sư phải mất cho con bó củi nhé?”. Vị sư cười hiền: “Một con bướm đã chết đúng không?”. Cậu bé cười phá lên: “Ha ha, sư đoán sai rồi, đúng là con bướm, nhưng nó còn sống, sư ạ!”. Nói rồi, cậu mở hai lòng bàn tay, con bướm vội vã bay đi.

Vị sư ôn tồn bảo: “Vậy à, củi của con đây, con cầm về đi”. Cậu bé hí hửng đem bó củi về khoe cha, cứ tưởng sẽ được cha khen, ai dè người cha nghiêm nghị: “Đem bó củi lên chùa trả rồi xin lỗi sư thầy ngay!”. “Nhưng con thắng mà?”, cậu bé hậm hực. “Nếu sư nói con bướm còn sống, con cũng bóp cho nó chết đúng không? Từ đầu, ông ấy đã định đem bó củi để đổi lấy một mạng sống rồi đó”, người cha ôn tồn giải thích. Nghe vậy, cậu bé lặng lẽ cúi đầu. Hai cha con đem bó củi lên chùa, chắp tay xin lỗi vị sư. Vị sư chỉ khẽ mỉm cười, gật đầu.***

Trong cuộc sống, có những người tuy thân xác đã lớn, nhưng tư tưởng lại chỉ như cậu bé trong câu chuyện trước khi được cha chỉ ra cho tỏ tường. Những người ngạo mạn và hiếu thắng sẽ chỉ thấy được cái lợi cỏn con trước mắt, mà không biết được thật sự mình đã mất điều gì. Chính sự ngạo mạn và tư lợi ấy đã phong bế cơ hội học hỏi và trưởng thành, tước đi của họ một trái tim thuần khiết và tâm hồn cao thượng.

Bởi vậy, chớ thấy người lùi bước mà bảo là họ thua, họ kém. Chẳng qua, họ không có tâm tranh đấu, họ có thể “Nhẫn”, có thể lùi một bước để thấy “biển rộng trời cao”. Điều ấy mới thật là đáng quý, vì nếu không có một ý chí kiên cường, không có sự tu dưỡng đạo đức, thì động chạm đến danh, đến lợi, liệu có thể nhấc chân bước lùi thật nhẹ nhàng chăng? Người ta cũng thường nói, thiện lương khó hơn là thông minh, bởi vì thông minh là thiên phú, còn thiện lương là một sự lựa chọn, quả đúng lắm thay!

Bí ẩn bàn thờ tổ tiên ngày tết của người Sài Gòn

Xuân về, Tết đến, bàn thờ tổ tiên trong căn nhà của người Việt Nam là nơi được chưng dọn rực rỡ và tôn kính nhất.  Bàn thờ tổ tiên...

Truyện chưởng trên báo Sài Gòn xưa

Nói đến báo chí Sài Gòn trước năm 1975, không thể bỏ qua tiểu thuyết kiếm hiệp, còn gọi truyện chưởng. Thể loại này từng làm mưa làm gió trên...

Mày ngài và mày tằm

Nhân Dân báo số vừa rồi có bài của cô Mộng Tuyết bắt bẻ hai chữ “mày ngài” của báo Tri tân [a] mà tôi kéo dài ra thành câu...

Nguồn gốc và ý nghĩa tên gọi “Việt”

Bạn và tôi là người Việt, chúng ta là con dân nước Việt. Cái tên “Việt” đã có từ lâu đời, ấy thế mà khi hỏi đến nguồn gốc và...

Cuộc đời và sự nghiệp nhạc sĩ Anh Bằng qua lời kể của Lê Dinh

Đầu năm 1966, một ngày vào khoảng giữa trưa, lúc tôi đang làm việc trong phòng Sản Xuất, đài Phát thanh Sài Gòn, có một anh quân nhân, mặc sắc...

Cái “gia gia” chẳng là… cái gì cả!

Hai câu 5 và 6 trong bài “Qua Đèo Ngang” của Bà Huyện Thanh Quan vẫn được các nhà nghiên cứu và các nhà biên soạn có uy tín ghi...

Nguyên nhân tục đốt vàng mã.

Ở đời, cái gì cũng phải có nguyên nhân mới có kết quả, tục đốt vàng mã cũng vậy. Đọc kinh Dịch nhà Nho, chúng ta thấy rằng: tục chôn...

Chúc thư là gì?

"Chúc" là lời dặn dò, phó thác. "Chúc thư" hay "Di chúc" là lời dặn dò của người chủ gia đình, người lãnh đạo đất nước trước khi mất. Chúc...

Người chồng lái xe ôm – Xúc động câu chuyện ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Chiều nαy, có việc ρhải đi gấρ,mà xe thì chồng đi, gọi tαxi mãi ko được. Bảo nhân viên đặt hộ cho xe ôm. Cậu xe ôm đến đón, lên...

Không đánh giá cuộc sống của người khác, cũng là một loại tư dưỡng cơ bản nhất

  Nhiều người có một thói quen, đem hạnh phúc trong con mắt của mình định nghĩa thành hạnh phúc trên thân của người khác. Bèn cho rằng người khác...

Đồ cẩn xà cừ

Đầu những năm 2000, thỉnh thoảng tôi lui tới một căn biệt thự kiểu Pháp thời thuộc địa ở Phú Nhuận để xem những món đồ cổ bày trong nhà....

Có tài cũng khổ, bất tài cũng khổ, đạo đức là an…

Nguyễn Du viết: “Chữ tài liền với chữ tai một vần”, người tài giỏi bị ghen ghét dễ gặp cảnh tai ương. Còn như kẻ bất tài lại thường vất...

Exit mobile version