Site icon Tạp chí Đáng Nhớ

Đi bộ dưới mưa, thong dong tự đắc

Con người nếu cởi mở, thoải mái, thì dù đi trong mưa cũng rất vui vẻ.

Tôi lớn lên ở vùng nông thôn, rất thích những ngày trời đổ mưa. Cả năm bốn mùa làm việc vất vả để ăn no mặc ấm, khi nào thời tiết bất lợi như có mưa, người trong thôn đại đa số là phàn nàn thời tiết không tốt ảnh hưởng tới công việc, nhưng trên thực tế những ngày trời mưa cũng là cơ hội để mọi người có thể nhàn nhã cũng nhau tụ tập, kể những chuyện trên trời dưới đất, hưởng thụ không khí mát mẻ của những ngày nhàn nhã.

Sau này trong sách cổ, tôi đọc được một câu chuyện về cuộc sống điền viên của Gia Cát Lượng có tên “Tình canh vũ đậu”. Thời đó, “mặt trời mọc thì làm việc, mặt trời lặn thì nghỉ ngơi”, trong lòng người xưa luôn khao khát một cuộc sống thuận theo trời mà hành động. Loại tư duy này có nghĩa là cho dù trời nắng hay âm u thì ta đều có thể tự an nhàn, ung dung, chẳng bao giờ phải để tâm, lo lắng hay chán nản vì thời tiết không thuận theo mong muốn.

Mưa là một món quà từ thiên đường

Trên thực tế, có rất nhiều quốc gia coi mưa như là món quà mà thiên đường ban tặng. Tôi từng sống một khoảng thời gian dài ở Nhật Bản và Singapore, do lượng mưa lớn, nên hệ thực vật ở hai quốc gia này rất phong phú và tươi tốt. Mưa không chỉ làm tươi mới không khí, mà còn làm sạch mặt đất, đồng thời cũng cung cấp cho thực vật lượng nước dồi dào, do đó tôi cho rằng mưa là món quà từ thiên thượng. Ngược lại, ở những đất nước và khu vực có ít mưa, thực vật kho cằn, nguồn nước khan hiếm và điều kiện sống khắc nghiệt. Do đó, dù là sinh sống hay đi du lịch tôi đều thích lựa chọn những thành phố và địa phương có nhiều mưa. Đi bộ dưới trời mưa mát lạnh, là một cảm giác rất ung dung. Hoặc có thể ngồi bên hiên cửa sổ, ngâm một tách trà ngắm mưa rơi. Đọc sách vào những ngày mưa khiến tôi cảm thấy đặc biệt thoải mái, và cảm hứng viết lách của tôi thường bùng phát trong mưa.

Tất nhiên có rất nhiều người trên thế giới bởi vì cuộc sống quá bận rộn mà không thích những ngày mưa, họ muốn làm việc cả đêm lẫn ngày, đến nửa đêm vẫn miệt mài với công việc. Họ cũng muốn biến những ngày mưa thành ngày nắng, bởi có mưa họ cũng không thể nghỉ ngơi. Họ ghét những ngày trời mưa bởi vì mưa có thể ảnh hưởng đến tiến độ công việc của họ. Mặc dù vậy “trời thì phải mưa, gái phải lấy chồng”, chỉ có thể thở dài bất lực, chi bằng thuận theo ý trời mà phát triển, sức người vốn chẳng thể chống lại ý trời, tốt nhất là “thuận theo tự nhiên”. Trên thực tế chỉ cần dừng việc chạy theo công việc mà thành nô lệ cho nó, nghỉ ngơi thích hợp và buông bỏ những vật ngoài thân, sẽ khiến cho bản thân cảm thấy vui vẻ tự tại.

sand, rock, pedestrian, rain, asphalt, boot, splash, puddle, soil, material, geology

pxhere

Đời người không cần phải đi quá nhanh

Khi nghĩ về ý nghĩa của cuộc sống, thực tế mà nói không cần phải đi quá nhanh, trên đường đi có rất nhiều cảnh đẹp, hãy từ từ tận hưởng, trà thơm cũng cần phải ngâm dần dần mới có mùi vị. Vạn sự nếu muốn nhanh thành công thì cũng là nóng vội hỏng việc, lòng làm quá lớn cũng giống việc giết gà lấy trứng, dục tốc thì bất đạt, cuối cùng chỉ kiệt sức mà chẳng đạt được gì.

Thuận trời mà hành, tiêu dao tự tại.

Người nhìn xa trông rộng, nhìn việc thấu đáo, thì không tranh cãi, giành gật.

Người độ lượng, suy nghĩ thoáng, thì không tranh đấu.

Người đắc đạo thuận theo thiên ý, thì không vội vã.

Người đức dày, khiêm nhường, thì không lớn tiếng khoe khoang.

Người biết đủ thường vui vẻ, thì không già.

Khi gặp phải những chuyện không vui vẻ, chúng ta có từng tĩnh lặng suy nghĩ, rốt cuộc là vì thứ gì? Khi chúng ta tìm về khát vọng ban đầu của bản thân, sẽ phát hiện ra những điều không vui vẻ trước mắt vốn chẳng là gì cả.

Bất cứ lúc nào, khi phiền não ập đến, khi trong lòng kích động, hãy nói với bản thân mình: Sống không phải để tức giận mà là để sống một cuộc sống vui vẻ. Thái độ của một người quyết định cảnh giới tinh thần của người đó, thuận Trời mà hành động thì có thể sống một cách tiêu dao tự tại.

Theo Vân Trung Quân, Secret China

Vì sao Cổ Loa là công trình quân sự vĩ đại trong sử Việt?

Thành Cổ Loa là một công trình quân sự vĩ đại và độc đáo nhất của cha ông ta buổi đầu dựng nước và giữ nước.  Dấu tích thành Cổ...

Lịch sử hãng hàng không đầu tiên của Việt Nam

Air Việt Nam, hay Việt Nam Hàng không, là hãng bay chính thức duy nhất ở thời Việt Nam Cộng Hòa. Hãng khai thác đường bay Sài Gòn đi tỉnh,...

Nhận diện Nam Việt và Triệu Đà trong lịch sử Việt Nam

1. Nước Nam Việt đã ra đời thế nào? Theo Hoài Nam Tử, năm 218 TCN, nhà Tần sai Đồ Thư đem 50 vạn quân đánh Bách Việt ở Lĩnh...

Bức thư 66 chữ và niềm kiêu hãnh của Nam Phương Hoàng hậu

Dù đau khổ vì chồng trăng hoa, Nam Phương không một lời oán thán, bà chọn gửi lời cảm ơn. Chỉ vài lời dung dị, tinh tế nhưng cũng đủ...

Chiếc trống đồng Đông Sơn lớn nhất Việt Nam

Trống đồng Sao Vàng thuộc loại I Heger muộn, có chiều cao 86 cm, đường kính mặt 116 cm. Hệ thống hoa văn trang trí trên trống mang những nét...

Ca khúc “Tuổi Hồng Thơ Ngây” và tác giả khuyết danh

Những giai điệu quen thuộc của bài hát “Tuổi hồng thơ ngây” một thời đã làm xốn xang bao trái tim yêu âm nhạc, đặc biệt là giới học sinh...

Kênh Vĩnh Tế – Kênh đào lớn nhất lịch sử phong kiến Việt Nam

Ý nghĩa lịch sử của kênh Vĩnh Tế là không thể phủ nhận. Đến bây giờ, kênh vẫn còn giá trị lớn về trị thủy, giao thông, thương mại, biên...

Bàn thêm về cáo dụ cần vương của vua Hàm Nghi

THÔNG BÁO CHO THIÊN HẠ CẦN VƯƠNG (CÁO DỤ CẦN VƯƠNG), LỆNH DỤ THIÊN HẠ CẦN VƯƠNG & CỤM TỪ "TỜ CHIẾU CẦN VƯƠNG CỦA VUA HÀM NGHI" - Phần...

Cuộc sống của người dân miền Nam trước và sau thời Pháp thuộc – Phần 3

Hình dạng người Đàng trong thường không to lớn. Mắt nhỏ, mũi tẹt, mặt mũi trông buồn thảm, nước da đen sạm hơn người Tàu. Theo Poivre, ngước da đen...

Yểm nhĩ đạo linh – Bịt tai trộm chuông

Chúng ta thường nghe câu: “Lừa mình dối người”, hàm ý chỉ người dối trá với người khác và cũng tự dối trá với chính mình. Thành ngữ “Bịt tai...

Ảnh cổ Việt Nam và tư liệu – Phần 8

Những bức ảnh Việt Nam xưa được sưu tầm từ nhiều nguồn giúp chúng ta hình dung được khung cảnh Việt Nam trong quá khứ. Mời quý vị cùng xem....

Rạp phim Sài Gòn – ký ức nhớ thương

Có một bộ phim Ý nổi tiếng - Cinema Paradiso (Rạp chiếu bóng Thiên đường) - mà tôi xem vào năm 1990 xa lắc lơ. Đó là câu chuyện một...

Exit mobile version