Site icon Tạp chí Đáng Nhớ

Trẻ ham chơi, già chán ngắt

Từng là người trẻ (tất nhiên giờ vẫn còn trẻ), cũng đã và đang làm việc với nhiều người trẻ, tôi nhận thấy nhiều người trong số đó, họ không thực sự đang làm việc.

Có thời điểm, tôi có những đồng nghiệp chỉ mong sếp đi vắng, để không bị giao việc. Họ cho rằng, đi làm mà nhàn hạ như đi chơi mới gọi là công việc đáng mơ ước, chúng ta không khó để bắt gặp tư tưởng đó ngay trong cách dạy con của một số cha mẹ. Vậy nên, mới có chuyện bố mẹ xin nhờ cho con, vào làm chỗ này chỗ khác để con được “sướng”. Đó cũng không phải điều gì xấu, chỉ có điều người trẻ sẽ không bao giờ biết mình có thể làm được gì, chấp nhận sống một cuộc đời do người khác sắp xếp, công việc vì thế cũng nhạt nhoà, nhàm chán, dĩ nhiên thật khó để thấy điều gì đó tích cực ở những người trẻ như vậy.

Một nhóm người trẻ khác sẽ làm đúng những gì mà người khác trả công cho họ. Công sức họ bỏ ra sẽ tương xứng với chế độ đãi ngộ họ nhận được. Đó đúng nghĩa như một cuộc trao đổi. Họ có lòng tự trọng và nỗ lực hơn để tìm kiếm cơ hội, giữ được cơ hội việc làm hiện có và luôn trong trạng thái làm tròn vai. Nhưng như thế, họ cũng rất khó để thành công, bởi họ luôn bị ghim tiềm thức là những người làm để được trả công, họ không bao giờ nghĩ sẽ làm hơn những thứ nhận được. Họ có thể trở thành những người làm công xuất sắc nhưng sẽ rất khó để làm chủ, bởi họ mưu cầu sự an toàn.

Số rất ít những người trẻ trong xã hội hiện nay chấp nhận dấn thân, làm nhiều hơn những thứ người khác mong đợi. Họ luôn nghĩ những công việc đó là cơ hội để họ học hỏi, tích lũy kinh nghiệm và phát triển bản thân. Thứ họ tìm kiếm là chính con người mình, họ khao khát tìm thấy năng lực thực sự của chính mình. Giá trị của bản thân mới là điều những người trẻ này muốn khẳng định, họ hiểu rằng khi giá trị được nâng lên thì đồng nghĩa với việc thu nhập, thành tựu sẽ chỉ còn là vấn đề thời gian. Người trẻ thuộc nhóm này có xu hướng làm chủ, trách nhiệm rất cao trong đời sống và luôn hướng tới những giá trị bền vững.

Thành đạt lớn nhất của tuổi trẻ không phải là tiền bạc, chức vụ hay danh tiếng. Mà thành đạt vĩ đại nhất của tuổi trẻ là tìm được mình là ai, nhận ra cái tài (năng lực thực sự). Muốn thành công thì nhất định phải tìm được thứ mình đam mê, mà muốn vậy thì phải mê thứ mình đang làm hàng ngày. Dốc sức, dốc tâm, sẵn sàng làm mọi thứ, quăng mình vào cuộc sống. Hãy quên mình đi khi làm một điều gì đó, khi phục vụ người khác. 

Đỉnh tối cao của sự học là “tốt hơn” – better. Không phải học để trở thành người tốt, mà học để trở thành người tốt hơn. Bởi học để trở thành người tốt thì bản thân dễ rơi vào tuyệt vọng, không biết khi nào mới trở thành người tốt hoặc khi trở thành người tốt rồi sẽ không cần học nữa. Như vậy, chúng ta sẽ đi ngược lại tinh thần của sự học. Nếu xác định động cơ học để trở thành “tốt hơn” thì rất khả thi, bởi ai cũng có thể tốt hơn. Vì thế, muốn tốt hơn sẽ phải học cả đời, sự học sẽ không bao giờ dừng lại. 

Sự học là một sợi dây xuyên suốt hành trình thấu hiểu bản thân. Chăm học để tốt hơn mỗi ngày, chăm làm để tìm thấy giá trị của bản thân, mục đích và lẽ sống. 

Chuyên gia Giáo dục Giản Tư Trung từng nói một câu mà tôi rất tâm đắc: 

“Không có thực học thì không có thực lực. 

Không có thực lực thì không có thực làm.

Không có thực làm thì không có thực giá trị.

Không có thực giá trị thì muốn sống thực cũng khó.“

Về nạn cờ bạc trong lịch sử Việt Nam

Nạn cờ bạc ở nước ta thời xưa gieo rắc ảo tưởng giàu sang, khiến đến vua cũng có người ham chiếu bạc, quan bỏ việc say đỏ đen. Cờ...

Đất Hà Tiên với họ Mạc và họ Lâm

Nam Việt là một “tặng phẩm” của sông Cửu Long. Hàng vạn năm trước là biển, sông Cửu Long chở phù sa xuống, rồi lần lần mà thành đồng ruộng....

Sài Gòn năm 1969

Những hình ảnh sinh động về Sài Gòn năm 1969 đã được tái hiện qua ống kính của George Lane, một cựu nhân viên quân sự Mỹ ở miền Nam...

Ông Năm Chuột (Truyện ngắn )

Hồi tôi còn mười bốn tuổi, mười lăm tuổi, thì đã nghe người làng nói nhiều về cái tên Năm Chuột. Về gốc gác của hắn, chỉ thấy nói là...

Đường Hai Bà Trưng trước năm 1975

Đường Hai Bà Trưng là con đường huyền bí và nổi tiếng nhất Sài Gòn xưa. Hãy khám phá những nét độc đáo của cung đường huyền thoại này. Hãy...

Dấu tích ngôn ngữ Nam Việt trong cổ thư Trung Quốc

Sách Thông điển của Đỗ Hữu 杜佑(1) thời Đường (801) 通典卷第一百八十四 – 州郡十四, có ghi chép như sau: “Tự Lĩnh nhi nam đương Đường Ngu Tam Đại vi man di chi quốc, thị Bách...

Chúc thư là gì?

"Chúc" là lời dặn dò, phó thác. "Chúc thư" hay "Di chúc" là lời dặn dò của người chủ gia đình, người lãnh đạo đất nước trước khi mất. Chúc...

Hòa Bình, Sơn La và Điện Biên năm 1992 – Phần 1

Khám phá thủy điện Hòa Bình, xem phim “cấm” ở Sơn La, tìm hiểu cuộc sống ở Điện Biên… là những trải nghiệm khó quên ở vùng đất Tây Bắc...

Hàng trăm mộ cổ trên ngọn núi hoang vắng ở Phú Yên

Số mộ hiện còn khảo sát nhận diện được ở khu mộ cổ núi A Mang là hơn 500 ngôi mộ, khiến đây là khu mộ cổ có quy mô...

Họ Hoàng – Huỳnh có phải là một?

Tôi đã đọc mục Chuyện Đông chuyện Tây của Kiến thức ngày nay, số 142 và có ý kiến như sau: Tôi nhất trí về cơ bản với lời giải...

Vì sao hay nói “Cưới xin” – Cưới vợ mà không nói cưới chồng?

“Cưới xin” là từ gốc Hán, trong đó “cưới” có nghĩa là “xin”. “Cưới” chính là từ Việt hoá của một từ Hán Việt là “cái”. “Cái” , tiếng Hán...

Cha mẹ có để tang con không?

Tang phục là thể hiện tình nghĩa, có phân biệt thân sơ "Họ đương 3 tháng, láng giềng 3 ngày", thể hiện lòng thương xót giữa kẻ mất người còn....

Exit mobile version