Site icon Tạp chí Đáng Nhớ

Cách huấn luyện khốc liệt của đặc nhiệm SEAL

Ông McRaven, cựu tư lệnh Bộ chỉ huy các lực lượng đặc biệt Mỹ (USSOC), là người tổ chức cuộc đột kích tiêu diệt trùm khủng bố Osama bin Laden. Năm 2014, McRaven đã có một bài phát biểu đặc biệt tại Đại học Texas. Bài phát biểu sau đó được đăng tải lần đầu trên tờ Military Times. Bằng cách chia sẻ những trải nghiệm trong khóa huấn luyện đặc nhiệm SEAL, ông đã gửi gắm nhiều kinh nghiệm sống giá trị cho thế hệ tiếp theo.

McRaven là một người lính SEAL của Hải quân trong 36 năm. Nhưng cuộc đời binh nghiệp chỉ bắt đầu khi ông tốt nghiệp trường Đại học Texas và tham gia khóa huấn luyện cơ bản của SEAL ở Coronado, California.

Với ông, huấn luyện SEAL giống như các thách thức của cả cuộc đời, được nhét vào trong vỏn vẹn 6 tháng trời.

Muốn thay đổi thế giới, hãy bắt đầu từ việc dọn giường

Mỗi buổi sáng, việc đầu tiên của những người thầy huấn luyện SEAL là kiểm tra giường ngủ trong doanh trại. Nếu bạn dọn giường chuẩn xác thì các góc phải vuông vắn, ga giường phải phẳng phiu, gối được đặt ở vị trí trung tâm, giữa tấm ván đầu giường và chăn phải được gấp gọn gàng, đặt ở chân giường.

Lúc ấy ai cũng cảm thấy kỳ cục, đặc biệt khi tất cả những người tham gia học đều đang nóng lòng muốn trở thành các chiến binh thực thụ. Nhưng đằng sau hành động đơn giản này là cả một sự thông thái.

Ông McRaven nói: “Nếu dọn giường vào mỗi buổi sáng, bạn đã hoàn thành công việc đầu tiên trong ngày. Nó sẽ cho bạn chút cảm giác kiêu hãnh và khuyến khích bạn làm thêm việc này hoặc việc khác. Tới cuối ngày, công việc hoàn thành đầu tiên đó sẽ biến thành rất nhiều công việc khác, cũng được thực hiện xong.

Dọn giường còn củng cố sự thực rằng ngay cả những điều nhỏ bé trong cuộc sống cũng có ý nghĩa. Nếu bạn không thể làm đúng ngay từ những điều nhỏ nhất, bạn sẽ không bao giờ có thể làm đúng những điều lớn hơn. Và nếu chẳng may bạn có một ngày tồi tệ, bạn sẽ về nhà với một chiếc giường được dọn dẹp ngay ngắn – do bản thân thực hiện. Và chính chiếc giường được dọn dẹp tới hoàn hảo đó sẽ động viên bạn rằng ngày mai có thể sẽ khá hơn”.

“Vì thế, nếu bạn muốn thay đổi thế giới, hãy bắt đầu bằng việc dọn giường!”

Muốn thay đổi thế giới, hãy đánh giá ai đó theo trái tim của họ

Trong hoạt động huấn luyện SEAL, các học viên được chia thành từng nhóm nhỏ 7 người để tham gia chèo thuyền. Cứ 3 người lại ngồi vào một bên của chiếc thuyền cao su nhỏ và một người còn lại sẽ cầm lái.

Mùa Đông, những con sóng ở San Diego có thể cao từ 3 tới 4 mét và rất khó để chèo qua chúng, trừ phi tất cả mọi người cùng tham gia. Mỗi cú khua chèo phải được thực hiện đồng bộ với nhau. Tất cả đều phải dồn sức lực như nhau, nếu không con thuyền sẽ xoay ngang trong con sóng và bị ném trở lại bãi biển. Và như vậy, để tới được đích, tất cả mọi người đều phải chèo thuyền.

Bạn không thể một mình thay đổi thế giới – bạn sẽ cần ai đó giúp đỡ.

Chỉ sau vài tuần huấn luyện, lớp SEAL của ông đã từ 150 người giảm xuống còn 35. Mỗi chiếc thuyền chỉ còn lại 6 người thay vì 7 người như ban đầu. Thật bất ngờ là đội chèo thuyền giỏi nhất lại hợp thành từ những anh chàng nhỏ con, không ai trong đó cao hơn 1m65.

Đội chú lùn có một người gốc thổ dân, một người gốc Phi, một người gốc Ba Lan, một người gốc Hy Lạp, một người gốc Italy và hai anh chàng nữa tới từ vùng Trung Tây. Những anh chàng to con trong các đội thuyền khác thường trêu chọc đội chú lùn, dựa trên những đôi dép nhỏ họ đi trước mỗi buổi luyện tập. Tuy nhiên những chú lùn đó, tới từ mọi ngóc ngách trên thế giới, rốt cục lại chiến thắng.

Hoạt động huấn luyện SEAL là một thước đo hoàn hảo. Không thứ gì có thể giúp ích cho bạn, ngoại trừ ý chí thành công. Không phải là màu da, nguồn gốc chủng tộc, trình độ giáo dục hay đẳng cấp xã hội của bạn.

“Nếu bạn muốn thay đổi thế giới, hãy đánh giá ai đó theo trái tim của họ, chứ không phải kích cỡ đôi dép họ đi dưới chân”.

Muốn thay đổi thế giới, hãy chấp nhận việc trở thành ‘bánh quy bọc đường’

Mỗi tuần vài lần, các thầy huấn luyện sẽ bắt cả lớp xếp hàng và kiểm tra quân phục. Đó là cuộc kiểm tra vô cùng kỹ càng.

Chiếc mũ và quần áo của bạn phải được gấp nếp rõ ràng, không tì vết. Thắt lưng của bạn phải sáng bóng, không có vết bẩn nào.

Nhưng dù bạn dồn bao nhiêu công sức chuẩn bị, dường như các nỗ lực ấy vẫn là không đủ. Các thầy sẽ luôn tìm ra vấn đề nào đó. Và nếu không đạt trong bài kiểm tra quân phục, học viên sẽ phải chạy nguyên quần áo vào vùng sóng biển và rồi khi đã ướt như chuột lột từ đầu tới chân, anh ta sẽ phải lăn vòng trên bãi biển, cho tới khi thân thể đầy cát bám.

Hình phạt đó được gọi là “bánh quy bọc đường”. Bạn sẽ phải mặc bộ quân phục đó suốt cả ngày, trong điều kiện lạnh run, ướt nhèm và đầy cát bám.

Có rất nhiều học viên không chấp nhận được thực tế rằng nỗ lực của họ rốt cục lại trở thành vô ích. Rằng không cần biết đã chuẩn bị quân phục kỹ tới cỡ nào, họ vẫn chẳng thể thành công. Và họ đã không thể vượt qua đợt huấn luyện.

Các học viên đó không hiểu được mục đích của bài tập. Bạn không bao giờ có thể đạt được sự thành công trong bài đó. Bạn sẽ không bao giờ có được bộ quân phục hoàn hảo cả.

Đôi khi, không cần biết đã chuẩn bị kỹ thế nào, bạn vẫn có thể trở thành một chiếc bánh quy bọc đường. Bởi vì cuộc sống là như thế.

Nếu bạn muốn thay đổi thế giới, hãy chấp nhận việc trở thành bánh quy bọc đường và tiếp tục tiến lên.

Muốn thay đổi thế giới, hãy đừng sợ các rạp xiếc

Mỗi ngày, trong quá trình huấn luyện, bạn sẽ bị yêu cầu thực hiện nhiều hoạt động tiêu tốn thể lực khác nhau – chạy cự ly dài, bơi trên cự ly dài, vượt chướng ngại vật, nhiều giờ tập thể lực không ngừng – nhằm kiểm tra tinh thần của bạn. Mọi bài tập đều có các tiêu chuẩn – khung thời gian mà bạn phải đáp ứng. Nếu không đạt chuẩn, tên bạn sẽ được đưa vào một danh sách và vào cuối ngày, những người trong danh sách đó sẽ được mời tới một “rạp xiếc”.

Tới rạp xiếc, bạn phải hoạt động thể lực thêm 2 giờ nữa. Việc này nhằm khiến bạn mệt mỏi rã rời, đánh quỵ tinh thần của bạn, buộc bạn phải bỏ cuộc. Không ai muốn vào “rạp xiếc” cả. Một lần vào “rạp xiếc” sẽ gây thêm mỏi mệt và hôm sau khó khăn sẽ tăng lên gấp bội, dẫn tới việc bạn nhận thêm nhiều đợt tới “rạp xiếc” khác.

Vào lúc này hay lúc khác trong quá trình huấn luyện SEAL, tất cả các học viên đều đã góp mặt trong danh sách vào “rạp xiếc”. Nhưng khi đó, sẽ có điều thú vị xảy ra với những người thường xuyên vào danh sách. Theo thời gian, các học viên đó – những người phải tập luyện thêm 2 giờ mỗi ngày – trở nên khỏe hơn so với người khác. Nỗi đau khổ của việc phải vào các “rạp xiếc” đã âm thầm tạo ra sức bền về thể lực mà họ không biết. Cuộc sống luôn đầy các “rạp xiếc” như thế.

“Bạn sẽ thất bại và thất bại sẽ thường xảy ra. Thất bại sẽ luôn gây đau đớn, gây nản lòng. Đôi khi, thất bại thách thức cả các giá trị sâu xa nhất nằm trong con người bạn”.

Nhưng nếu muốn thay đổi thế giới, hãy đừng sợ các rạp xiếc.

Thế giới có rất nhiều vũng bùn, và chúng ta phải đối mặt với chúng

Nếu bạn muốn thay đổi thế giới, hãy thể hiện năng lực tốt nhất của mình trong khoảnh khắc đen tối nhất. Tuần thứ 9 của hoạt động huấn luyện được gọi là “Tuần địa ngục”. Đó là 6 ngày không ngủ, thường xuyên bị quấy rối về thể lực và tinh thần. Trong đó có một ngày đặc biệt được gọi là Mud Flats – chỉ khu vực đầm lầy nằm giữa San Diego và Tijuana.

Ngày Mud Flats nằm trong thứ 4 của Tuần địa ngục và bạn phải ngâm mình trong bùn suốt 15 giờ đồng hồ, cố gắng sống sót qua điều kiện bùn lầy lạnh giá, gió lạnh thổi ràn rạt cùng áp lực bắt bạn phải bỏ cuộc từ các thầy huấn luyện.

Khi mặt trời bắt đầu lặn vào chiều ngày thứ Tư đó, lớp huấn luyện của ông được lệnh ngâm mình xuống bùn. Bùn sẽ ngập dần tới cổ từng người. Các thầy huấn luyện nói rằng họ chỉ có thể rời khỏi tình cảnh khốn khổ nếu có 5 người bỏ cuộc. Một số học viên đã muốn bỏ cuộc.

Vẫn còn tới 8 giờ nữa Mặt trời mới mọc – tức 8 giờ lạnh thấu xương. Những hàm răng va vào nhau lập cập và tiếng xuýt xoa của các học viên bị lạnh bắt đầu vang lên, to tới mức người ta chẳng nghe thấy gì khác nữa. Bất ngờ, một giọng hát vang lên.

Anh ta hát rất dở, nhưng lại hát một cách đam mê. Sau đó thì giọng hát thứ hai, thứ ba vang lên. Và rồi mọi người trong lớp đều hát. Họ biết rằng nếu một người đã vươn lên khỏi cảnh khốn cùng thì những người khác cũng có thể làm được.

Và rồi bùn lầy dần trở nên ấm hơn. Gió cũng dịu đi và bình minh dần xuất hiện…

“Nếu tôi học được điều gì đó sau khi đi khắp thế giới thì đó là sức mạnh của sự hy vọng. Sức mạnh của một cá nhân – từ những người nổi tiếng như George Washington, Abraham Lincoln, Luther King, Nelson Mandela và thậm chí một cô gái trẻ từ Pakistan có tên Malala – có thể thay đổi thế giới chính là việc họ mang tới hy vọng cho người khác”.

Vì thế, nếu bạn muốn thay đổi thế giới, hãy cất lời ca khi bùn đã ngập tới cổ mình – McRaven.

Và nhớ… đừng bao giờ rung chuông 

Cuối cùng, trong hoạt động huấn luyện của SEAL có một cái chuông. Cái chuông đó làm từ đồng, treo giữa khu huấn luyện để mọi học viên có thể nhìn thấy. Tất cả những gì bạn phải làm để bỏ cuộc chỉ là rung chuông. Rung chuông và bạn không còn phải dậy từ 5 giờ sáng nữa. Rung chuông và bạn không còn phải thực hiện các bài bơi dài trong giá lạnh nữa. Rung chuông và bạn không còn phải chạy dài, phải vượt chướng ngại vật, phải tập thể dục. Bạn không còn phải chịu đựng sự khổ sở của hoạt động tập luyện nữa. Chỉ cần rung chuông.

Nhưng nếu bạn muốn thay đổi thế giới, đừng bao giờ rung chuông.

Thay đổi thế giới không hề dễ dàng, nhưng hãy bắt đầu mỗi ngày bằng cách hoàn thành một việc.

Hãy tìm ai đó giúp chúng ta đi qua cuộc đời.

Hãy tôn trọng mọi người.

Hiểu rằng cuộc sống không công bằng và chúng ta sẽ thường thất bại, nhưng nếu chúng ta đón nhận chút rủi ro, bước tiếp trong khoảnh khắc khó khăn, đối mặt với những kẻ bắt nạt, nâng đỡ những người bị chà đạp và không bao giờ bỏ cuộc. Nếu chúng ta làm được những điều trên, thế hệ tiếp theo và nhiều thế hệ sau đó, sẽ được sống trong một thế giới tốt hơn nhiều những gì chúng ta có ngày hôm nay.

Mộc Lam
Theo Military Times, Tramdoc

Ghi chép về một đám ma xưa

Sống dầu đèn, Chết kèn trống ( tục ngữ ). Tang ma cho người đã khuất vốn là quan trọng với người Việt cổ, nó thể hiện sự hiếu kính với ông...

Mỹ thuật thời cổ của người Việt

Những bức tranh hang động cổ xưa nhất của người ViệtTrước khi biết dựng lều và xây nhà thì người nguyên thủy từng “đành phải” sống trong hang động (bởi...

Xứ Đài, bến đục hay trong?

Tôi nghe em vừa bật khóc Nông trường, đất đỏ Đài Loan Chân non, hụt hẫng bờ hoang Ngơ ngác, cạnh chàng khuyết tật… Mấy câu thơ nho nhỏ trên...

Người quân tử khi tuyệt giao sẽ không nói lời xấu xa

Trong cuộc sống có thiện duyên thì sẽ có ác duyên, nếu biết khiêm nhường hạ mình để hóa giải ác duyên thì những ác duyên trong đời sẽ giảm...

Sự kế thừa và phát triển của nhã nhạc triều Nguyễn

Vương triều nhà Nguyễn từ khi mới lập nghiệp ở phương Nam đã sớm biết sử dụng nghệ thuật âm nhạc để "di dưỡng tinh thần" và để biện chính...

“Xế Điếc” là gì ?

Sài Gòn vào cuối thập niên 30 đầu thập niên 40 ,người Nam Kỳ chúng ta còn gọi Xe đạp là xe máy, tuy đã bán ra khá nhiều nhưng...

Hang Ngu Công

Ông lão cam tâm mất ngựa, lại chịu cả cái tiếng “ngu” là ý lão nghĩ gặp phải thời buổi người trên tham nhũng, kẻ dưới hung nghịch, đành chịu...

Tại sao các nhà khoa học trồng hoa hướng dương sau thảm họa hạt nhân?

Hóa ra, hoa hướng dương có tác dụng tuyệt vời trong việc làm sạch chất thải phóng xạ ra khỏi môi trường - đó là lý do tại sao chúng...

Một gánh mì tử tế ở Hội An

Nhiều năm nay cái gánh mì Phú Chiêm của chị Cưng đã “cưa chân” để trụ ở xế phía bên kia đường của Charming Hoi An homestay 384A Cửa Đại,...

Ảnh quý về trường học ở xứ Nam Kỳ một thế kỷ trước

Cùng xem loạt ảnh hiếm có về hàng chục trường học ở miền Nam một thế kỷ trước, được in trong ấn phẩm Các trường học ở Nam Kỳ (La...

Ảnh cổ Việt Nam và tư liệu – Phần 11

Những bức ảnh Việt Nam xưa được sưu tầm từ nhiều nguồn giúp chúng ta hình dung được khung cảnh Việt Nam trong quá khứ. Mời quý vị cùng xem....

Cửa hàng bán bánh kẹo ở Hà Nội thế kỷ 19 qua lời kể của người Pháp

Phố du Sucre (nay là phố Hàng Đường) tập trung nhiều cửa hiệu bán mứt, kẹo, bánh quy. Trích từ cuốn Một chiến dịch ở Bắc Kỳ của Charles Édouard...

Exit mobile version