Site icon Tạp chí Đáng Nhớ

Nao nao gió chướng….

Hanh hao.

Mạnh mẽ.

Đột ngột

Mở cửa nhà sáng sớm, một luồng gió thốc thẳng vào mặt. Có chút mát mẻ, có ít khô khốc, có tí ấm nóng, như lạ, như quen….

Tựa một tình nhân đến thăm mà không hề nói trước, gió chướng đã đến lúc nào mà mọi người không biết, chẳng hay. Chỉ sau một giấc ngủ, những ngọn gió ở đâu đã rủ nhau họp mặt. Quây quần, hội tụ, tung tăng, chấp chới, quầy quả đi đến từng ngõ ngách , cuộn theo bao nhiêu là lá, là bụi, là lòng người khấp khởi trong thời khắc bánh xe thời gian quay dần về điểm cuối một năm.

Gió chướng lãng du, phiêu dạt, mang theo bên mình bao giọt nắng vàng hươm, rộn ràng ; phả vào đất, vào nước, vào cây cối, vào vạn vật….cái khô, cái nóng, cái gầm gừ của thiên nhiên những khoảnh khắc tàn mùa mưa. Không như cô nàng mưa ỉ ôi, rền rỉ trong điệu nhạc nước rơi nao lòng trên phông nền u ám của mây đen, anh chàng gió cuối năm này reo vang điệu khèn giòn tan như thanh âm bao chiếc lá lạo xạo trên mặt đường trong nền trời xanh rực. Với sức trẻ tươi mới, sự nồng nhiệt táo tạo của mình, nó cuốn phăng mọi dấu vết ủ ê, xám xịt của mùa mưa tả tơi, tức tưởi vừa qua, mang không khí khác hẳn cho cả con người và tự nhiên, cái khí trời khô ráo và ấm áp trong những ngọn gió ạt ào rong ruổi, đưa đến lòng mọi người chút nao nao hóng Tết .

Kể cũng lạ, Tết là hoa lá, là kẹo mứt, là thịt kho – dưa kiệu, là bánh tét – bánh chưng , là hoa mai – hoa đào …., nhưng Tết không thể lá Tết nếu thiếu đi thứ gió mùa Đông Bắc ầm ầm, mạnh bạo, thổi từ biển vào đất liền, ngược hướng chảy của các dòng sông chính , mà quê tôi nôm na gọi là gió chướng, gió báo hiệu Tết đến, xuân về. Sở dĩ có tên gọi là gió chướng vì hướng gió thổi ngược lại hướng chảy của sông Tiền và sông Hậu, dồn nước trở vào sâu trong sông và dân cao, có khi còn đem theo cả mặn vào.Thường mỗi khi có gió chướng thì trời hết mưa, ruộng lúa hết nước và nhà nhà thu hoạch. Mùa gió chướng ở miền Tây Việt Nam trùn với khoảng thời gian cận Noel, gần gần đến tết Ta, nên dù nó có mang đến bao khó khăn như gây xâm nhập mặn hay triều cường thì ai ai cũng mong chờ gió chướng như một tín hiệu của tự nhiên cho khoảnh khắc giao mùa cuối năm. Ngộ lắm! Dù nhà ai cũng có lịch, ti vi lại đưa tin tức hằng ngày, nhưng khi những cơn gió chướng chưa lào xào thổi thì không nghe ai nói Tết sắp tới. Dường như với những con người hiền lành, chất phác nơi vùng đất phương Nam này thì chỉ khi nào nghe gió chướng về trên bao tầng lá, hàng cây, bay bay tà áo bao cô gái thì khi ấy cuối năm mới được báo hiệu, Tết mới về…

Năm nay không nhuần, mùa mưa đã kết thúc tự lúc nào, thời gian trôi nhanh về cuối, những con gió chướng cũng đến sớm như Tết vậy, ngạc nhiên thay!

Đón ngọn gió bất ngờ lúc mở cửa nhà buổi sáng, nó chợt giật mình vì mùa xuân đã đến thật gần, Tết sắp tới rồi mà không hề hay biết. Nhắm mắt, hít hà, tưởng đến mùi kiệu chua, khô mứt…

Bây giờ nó mới để ý thấy xung quanh cảnh vật như đẹp hơn, người người cũng tươi tắn và tưng bừng rộn rã hơn. Những um cỏ cao ngang đầu người, sản phẩm của những ngày mưa dầm dề đang dần dần được dọn gọn. Đường quang lại, các khu vườn sạch đẹp hơn, làng xóm như thay da đổi thịt. Nhà nhà, người người khấp khởi. Bà bác cạnh nhà xem lại quầy dừa, căn dặn con cháu đừng hái nữa, để dành mấy trái dừa rám làm mứt. Dì Út đầu xóm bắt đầu xới đất, bón phân, trồng hoa, gieo hạt . Anh Ba cuối ấp lại chuẩn bị dụng cụ để uốn mấy chậu cây kiểng trong sân nhà. Tụi con nít xậm xịt, líu ríu đòi mẹ đi chợ mua vải, may quần, cắt áo. Không khí chuẩn bị Tết đã theo ngọn gió len lách vào từng nhà, mỗi ngõ, nó cũng háo hức mừng thầm. Tết sắp đến rồi, làm gì bây giờ? Nhà chưa có gì cả. Neo người, cha đi xa, còn hai mẹ con ngày ngày mải miết học hành, quần quật trong cuộc mưu sinh, chưa nghĩ gì đến xuân sang, năm mới cả. Gió thổi rồi, Tết tới nơi rồi. Đón gió và chuẩn bị đi thôi, nó ơi!

Nao nao gió chướng gọi mùa.

Chữ xuân trong “Truyện Kiều”

Truyện Kiều là di sản quý báu của nền văn học Việt Nam. Nó đi vào trí nhớ tôi từ lời hát ru của bà và giọng ngâm Kiều của...

Câu chuyện chè Thưng

Chè thưng coi ngọt ngào vậy mà lại là món “khó ăn” nhứt cho tôi, trước do cái tên bí hiểm, sau vì quá khứ đầy bí ẩn của nó....

Các nông cụ Việt Nam vang bóng một thời

Trong dân gian ai cũng biết : "Đời sống con người hay vật dụng hằng ngày cũng chỉ có một thời kỳ mà thôi". Bởi vì, sự vô thường phải đến để...

Tại sao Thần Đồ cũng gọi là Thần Trà?

Tại sao ngày xưa cứ đến Tết người ta thường dán hình Thần Đồ Uất Luỹ trước cửa nhà? Tại sao Thần Đồ cũng gọi là Thần Trà? "Thần Đồ...

Nghĩa công nặng hơn tình riêng

Tình với nghĩa cùng là quý, không quyết hẳn được bên nào nặng hơn bên nào. Cho nên ta phải cân nhắc cho cẩn thận: tình nặng hơn nghĩa thì...

Sắc và tình: Điều người tu hành muôn đời phải đối diện

Bên cạnh trào lưu biểu tình đòi dân chủ của người Hồng Kông khiến cả thế giới chú ý, một trào lưu khác lại làm mưa làm gió trên mạng...

Chùa Nôm – Trường tồn với thời gian

Tương truyền, xưa kia ở vị trí của chùa Nôm vốn có một am nhỏ nằm giữa rừng thông cổ thụ, sau này trở thành chùa. Vào năm 1680, chùa...

Nhà cổ Bình Thuỷ – dinh thự cổ đẹp nhất miền Tây Nam Bộ

Không chỉ là một kiệt tác kiến trúc, nhà cổ Bình Thủy còn được ví như một “kho đồ cổ” quý giá. Nằm trên đường Bùi Hữu Nghĩa, quận Bình...

Công văn chữ Nôm thời Trịnh-Nguyễn

Dưới thời Trịnh-Nguyễn, người ta thường nghĩ chỉ có những bài thơ, bài văn của các thi nhân, văn sĩ, được viết bắng chữ Nôm. Nhưng thật ra, theo các...

Lột trần Việt ngữ – Kỳ 4/25 – Nguyên nhân mất mát âm D và GI của miền Bắc

Một người Bắc Việt mới vào Nam, không thể nào phát âm được hai âm D và Gi giống người Nam cả, chỉ dẫn thế nào họ cũng thất bại....

Cận cảnh bức tượng tinh xảo nhất của nền văn hóa Đông Sơn

“Người cõng nhau thổi khèn” là tiêu bản hiếm hoi về nghệ thuật tượng tròn thời Đông Sơn, phản ánh sinh hoạt âm nhạc mang đậm yếu tố truyền thống...

Nguồn gốc, ý nghĩa của cách gọi “ông xã”, và “bà xã” trong phương ngữ Nam Bộ.

Xin giải thích giúp nguồn gốc, ý nghĩa của “ông xã”, và “bà xã” trong phương ngữ Nam Bộ. Từ điển tiếng Việt 1992 giảng “ông xã” là từ dùng...

Exit mobile version