THUỐC TIÊU ĐỘC
THUỐC TIÊU ĐỘC oOo Được bài thuốc quý gửi lên đây Phổ biến công khai liệu pháp này Đặc sản vỏ sầu riêng béo ngậy Đem xào sa tế vị hăng cay Chuyên môn trị ngứa mồm rơi dãi Dược phẩm dứt cơn họng nhả
Nhạc lý cơ bản
Lịch sử tên đường
Trò chơi trí tuệ
Trò chơi dân gian
Đoán điềm
Giải mộng
Nhân tướng học
Kỳ án nổi tiếng
Tiếu lâm hội quán
Chuyện lạ
Cà phê không đường
Truyện ngắn/Tản văn
Thơ
Huyền bí/Tâm linh
Nhà/Xe
Công nghệ
Mẹo vặt
Tại sao/Vì sao
Nghề nails
Văn hóa
Giáo dục
Khoa học
Du lịch
Ẩm thực
Khám phá
Tài chính
Nuôi dạy con
THUỐC TIÊU ĐỘC oOo Được bài thuốc quý gửi lên đây Phổ biến công khai liệu pháp này Đặc sản vỏ sầu riêng béo ngậy Đem xào sa tế vị hăng cay Chuyên môn trị ngứa mồm rơi dãi Dược phẩm dứt cơn họng nhả
TOI MẠNG…?! oOo Thực tế điều này vẫn xảy ra… Bên em dạo phố lẫn mua quà! Canh chừng sát nhíp không sinh hoạ! Giữ kỹ đừng cho sổng…đói à…?! Hẳn bởi bon chen đòi nét lạ Hay vì rạo rực thích khoe hoa Nắm
ÍT LÀ CHẤT... oOo Chất lượng bạn bè chẳng số đông?! Sơ giao cố cựu kết tâm đồng Chung đường cặp cặp nên quen ý...! Nghịch hướng kè kè cũng uổng công?! Khó cảm nặng nề gây sốc óc Lạc đề gay gắt cãi trơ
HEADPHONE oOo Anh ấy mới vừa “cõng” cái phôn (headphone) Xem ra quá bốc... quả căng tròn?! Áp vào đủ khít khin khìn khịt! Ưỡn tới vừa ngòn ngón ngỏn ngon! Của lạ chưa quen đành bỏ vốn Mồi hay riết nghiện phải truy đồn
NHẬN DIỆN oOo Em nào lỡ dại nói lung tung Kiếm cái manh che đỡ ngại ngùng Bụng xấu thua người nên dặm muối Tâm tồi thị chúng mắm hăng phun Uốn ba tấc lưỡi lôi rồi kéo! Giở thói tri trây góp với hùn!
ĐỪNG HOANG PHÍ oOo Khơi từng ngọn lửa của thương yêu Trải hết bao dung rọi sáng chiều Trưởng giả học đòi buông xét nét Bần hàn tự biết bỏ kênh kiêu Xót xa sống thật ôm đàm tiếu...! Ân hận đời ngay rước lắm
TRỪNG PHẠT oOo Xế chiều nên tập bỏ buông thôi! Níu kéo làm chi cảnh trở trời Giận dỗi tự mình ôm tức tối?! Sai lầm kẻ khác đóng đinh tôi?! Thứ tha kiểm trí dừng truy lỗi Nhường nhịn giữ tâm chớ xét người
BẬU... nhỏ! oOo Có lẽ giờ đây bớt “rụ” rồi! Chỉ dùng nước lã để cầm hơi Anh em chí cốt khều... giao cốc?! Chiến hữu thân thương kiếu chớ vời?! Bỏ nhậu trăm điều mơ cũng có! Buông hèm vạn sự dễ dàng thôi!
GIEO NHÂN oOo Hãy cứ gieo mầm… hạnh phúc thôi Đừng nên ảo tưởng lẫn đua đòi?! Áo sờn, tay bẩn…thơm danh giá! Nhà rộng, tường cao…lúc nhúc giòi?! Nhân nghĩa sắc cùn cay bất hạnh Thói đời đen bạc đắng lòng soi Thu gom
THỜI GIAN oOo Không dừng lại được dấu thời gian... Lặng lẽ êm trôi dẫu bẽ bàng? Tiếc nuối giục lòng ôn dĩ vãng! Xót xa thôi thúc giở cung đàn? Tạ từ duyên kiếp sầu thinh lặng Níu kéo yêu thương giữ phũ phàng
NHỚ NHA...?! oOo Sự thật rành rành chẳng phải ngoa “Chồng” là tài sản chỉ riêng ta Các Cô hống hách nhìn sao thấu? Mấy Chị làng chàng tưởng dễ qua! Dở khóc, dở cười khi mất của... Làm mình, làm mẩy tỏ nư bà...
NGHỊCH THẾ... oOo Đường đời lắm nẻo rất nhiêu khê Lầm lẫn xuôi theo khó trở về Lộ cái nghịch thời đo trí huệ Lối mòn thuận thế nhử u mê Đôi chân đạp đất bao người nể! Cặp gối lấm lem lắm kẻ trề!