Xin giới thiệu đến quý độc giả một bài thơ về nghệ thuật nói lái mà chúng tôi sưu tầm được:
CẤT ĐUỐC thôi ta về quê CUỐC ĐẤT
ĐẤU TRANH chi khi chẳng biết TRÁNH ĐÂU?
Chốn thị thành đầy rẫy những chuyện sầu
ĐỜI CHUA chát cứ ĐÙA CHƠI ta mãi.
Có điều gì khiến lòng ta ái ngại?
CHẲNG LO GÌ, CHỈ LO GIÀ mà thôi
Ông THẦY GIÁO đã THÁO GIÀY ra rồi
AI BÀN mãi chuyện AN BÀI xưa cũ.
Con BÒ LANG vào LÀNG BO trú ngụ
Uống CHÁN CHƯA cả hồ nước CHỨA CHAN?
Kìa bác ngư dân kéo lưới buông màn
Con CÁ ĐỐI đã nằm trên CỐI ĐÁ.
Ồ cải cách, bao điều thật mới lạ
HIỆN ĐẠI thì cũng HẠI ĐIỆN lắm thay
Cứ THI ĐUA là biết THUA ĐI này
Ta an phận, tránh xa phường hoa lệ.