Có ai ngồi cạnh tôi không
Ngồi nghe tôi kể chuyện mông mênh là
Ở đây tôi có một trà
Đàn bà ngồi đó rượu là chưa mua

Có ai che nắng nghiêng vừa
Đàn bà xin chút niệm xưa để dành
Đàn bà luồn lõi thép đanh
Cong queo nỗi nhớ hoá nhành vô ưu

Có ai cùng trút riêng tư
Đãi đằng cánh gió cũng ừ làm vui
Tha hương còn đó một tôi
Đượm đà là mấy cũng bùi ngùi chôn

Tiến hóa để cô đơn

Hỏi ai rắc bão xanh lòng
Đời nghiêng cánh gió hiểu không sắc rồi
Bước ngang qua nửa dòng trôi
Đàn bà phận bạc nụ cười làm thiêng

Vô ngôn cho khắc định thiền
Đặt chi câu hỏi cho phiền cõi không
Buồn tôi rải trắng cánh đồng
Nắng lên phơi chữ thả mông mênh đời

….

Tôi đây buồn với riêng tôi
Hỏi làm chi nữa, biết rồi cũng không.