Ở lối bên Đan Phượng, có thầy thuốc Nam tên là Phách. Thầy nổi tiếng chẩn đoán bệnh chính xác, ra thuốc chữa lành cho nhiều bệnh nhân. Ở Hà Nội và các tỉnh cũng có nhiều người tìm đến khám chữa.

Thầy Lang Vùng Cao

Ngồi giữa ngôi nhà dưới ánh đèn vàng mờ mờ, thầy lang Phách mặt xương xương, nhìn nghiêng giống như một thầy đồ từ thế kỷ trước.

– Anh đau đầu à, phát lâu chưa? Thầy nhìn tôi khẽ khàng.

– Vâng, em đau được nửa năm nay rồi ạ, ra Bạch Mai mãi mà không tìm ra nguyên nhân.

Cả khuôn người gần như tĩnh như tượng, chỉ có ánh mắt vừa sáng vừa hiền, thầy nhắc tôi:

– Anh cầm cái bát, xuống kia, lấy cho tôi ít nước tiểu để xét nghiệm!

Tôi giật mình ngạc nhiên, vì cũng có đi chẩn đoán Đông y mấy lần, mà chả có lần nào lấy nước tiểu để xét nghiệm cả.

Nhưng rồi tôi cũng xuống nhà và cầm cả nửa bát lên. Lang Phách với tay lấy cái đèn pin chuyên dụng, rọi 2,3 vòng lên mặt bát. Rồi thầy cất lên thong thả:

– Xong rồi, tôi đã biết bệnh của anh.

Tôi run run:

– Có nghiêm trọng không thầy?

– Không nghiêm trọng, à khá nghiêm trọng đấy.

Không chờ tôi hỏi, Lang Phách nói luôn:

– Anh mặc sơ mi, quần áo phẳng phiu, ngón tay mấp máy, hẳn dân văn phòng dài lưng gõ công văn. Miệng quen uống trà ngon loại 400.000 đồng trở lên. Nay tôi nhìn nước tiểu, thấy mầu vàng sẫm, mùi lại không thanh, chứng tỏ đã chuyển xuống loại trà bồm rẻ tiền. Từ đó tôi biết thu nhập của anh đợt này vừa chậm vừa giảm. Về nhà vợ con réo rắt, đâm ra phải suy nghĩ loanh quanh nhiều mà nhức nửa bên đầu. Nguyên nhân bệnh là vậy. Bệnh này tôi cũng không có thuốc chữa anh ạ.

Trên đường về, tôi phục mãi tài chẩn đoán bệnh của thầy lang Phách.