Trong toàn bộ cuộc thanh trừng tại Ireland của Oliver Cromwell, khoảng 50.000 người đã thiệt mạng, bị đuổi ra khỏi nhà và bị trục xuất…
Diễn ra từ năm 1649-1653, cuộc thanh trừng tại Ireland là một trong những sự kiện đẫm máu nhất trong lịch sử nước Anh.
Câu chuyện bắt đầu với việc Charles – vị vua theo Công giáo của ba vương quốc Anh, Scotland, và Ireland – cùng quốc hội Tin lành ký kết một hiệp ước với Liên đoàn Công giáo Ireland còn non trẻ.
Tuy nhiên, một nhóm khá lớn tín đồ Thanh giáo có thái độ khinh miệt tàn bạo với người Công giáo. Họ gửi đến một đội quân với sự lãnh đạo của Oliver Cromwell (người sau này là lãnh tụ Thanh giáo) nhằm dọn đường cho tín đồ Tin Lành định cư trên Ireland.
Từ khi Oliver Cromwell đặt chân lên Ireland, cuộc tàn sát người Ireland đã được khởi động. Tại Drogheda, thị trấn đầu tiên quân đội bao vây, Cromwell thẳng tay thảm sát gần 3.000 người bao gồm cả các mục sư Công giáo vì không chịu đầu hàng.
Khi di chuyển đến Wexford, Cromwell không bỏ ngoài tai những đề nghị thương lượng đầu hàng mà chủ trương xóa sổ thị trấn. Trong cuộc chiến ở đây, lực lượng mạnh nhất của Ireland – đội quân Ulster đã mất 1/3 số người trong một trận đánh.
Không đủ lực lượng đối chọi, từ năm 1650, quân đội Ireland sử dụng chiến thuật du kích. Để đáp lại, Cromwell ban hành một chính sách chiến tranh hết sức cứng rắn.
Binh lính của Cromwell đã thiêu rụi kho lương thực tại các làng trên đảo, tống giam tất cả những người có liên quan đến đảng Bảo thủ của Anh. Nạn đói gia tăng, dịch hạch hoành hành đã quật ngã 40% cư dân đảo.
Trong toàn bộ chiến dịch của Oliver Cromwell ở Ireland, người ta ước tính rằng 50.000 người đã thiệt mạng, bị đuổi ra khỏi nhà và bị trục xuất…