Joshua Bell là nghệ sĩ violon lừng danh trên thế giới. Mỗi phút biểu diễn của anh đáng giá 1.000 USD và ban tổ chức sẵn sàng trả cho anh từng ấy tiền để được anh nhận lời biểu diễn.

Có lần, anh đứng biểu diễn miễn phí ở một ga metro ở Washington DC, nơi rất đông người đi lại. Anh sử dụng cây vĩ cầm trị giá 3,5 triệu USD và biểu diễn những bài nhạc phức tạp nhất, hay nhất.

Không mấy ai quan tâm cả! Suốt 45 phút anh biểu diễn, không có mấy người đứng nghe, và người ta chỉ ném cho anh vỏn vẹn 32 đô la; và khi anh ngừng chơi, thu xếp dụng cụ, chẳng ai buồn quan tâm cả! Trong khi trước đó 2 ngày, anh biểu diễn ở một nhà hát lớn ở Boston, vé bán hết sạch với giá 100 đô/vé, và ban tổ chức sẵn sàng trả 1.000 đô cho mỗi phút tài năng của anh ta.

Câu chuyện này cho chúng ta những bài học gì?

1. Người ta thường rẻ rúng những thứ cho không, dù nó quý giá cỡ nào, và tìm kiếm những thứ đắt tiền để chứng tỏ mình hiểu biết, đẳng cấp, thời thượng…

2. Dù sản phẩm của bạn có chất lượng cỡ nào, nếu không biết làm marketing và branding, sẽ chẳng ai quan tâm! Khi làm marketing đúng cách, ít nhất là 4P đúng, sẽ thu hút được đúng đối tượng đến nghe!

Hình minh họa

3. Đừng coi thường những thứ free, người ta free không phải vì món quà chẳng có giá trị gì, mà vì người ta muốn nó đem lại GIÁ TRỊ CHO THẬT NHIỀU NGƯỜI!

4. Dù có free thì cũng hãy nói cho người nhận hiểu được giá trị của món quà để mà đến nhận

5. Làm việc cộng đồng, đừng lặng lẽ, hãy rao mời, hãy làm loa phường, hãy kêu gọi để nhiều người biết mà đến nhận. Đừng “lặng lẽ” để giữ tiếng thơm là “khiêm tốn”; hãy “ồn ào” lên, cho dù có bị chê trách là “phô trương”. Lặng lẽ chỉ giúp được một vài người; ồn ào, khoa trống, gõ chiêng sẽ giúp được nghìn người, chục nghìn người.

Đó là lý do tôi và những bạn bè tử tế của tôi sẵn sàng làm cái việc mà nhiều người có thể nhún vai, rẻ rúng, là làm loa phường, mõ làng, khua chiêng, đánh trống liên miên để giúp mọi người biết mà đến nhận món quà tri thức quý giá, được tích lũy cả đời của chúng tôi!