Không ít những người tôi gặp đang ở độ tuổi 30, nhưng đời sống của họ vẫn mãi mãi như một đứa trẻ mới lớn tuổi 20. Họ vẫn giữ thói quen từ thời còn học phổ thông hay Đại học, thường xuyên tụ tập bạn bè ăn nhậu, ngủ ngày cày đêm. Không khó để bắt gặp những người đàn ông nhìn có vẻ là người trưởng thành đang đắm chìm trong game ở quán cafe, đôi mắt đờ đẫn vì game, cuộc sống của họ xoay quanh những nhân vật ảo như chính cuộc đời của họ vậy, tất cả đều là ảo chỉ có sự bệ rạc tinh thần hiện hữu rõ ràng trong con người họ.
Ở tuổi 30, có người đã thành danh, sự nghiệp thăng tiến, định hình được con đường sáng để phóng tầm mắt khát vọng, thật sự rất đáng ngưỡng mộ. Tôi may mắn được gặp những người như thế. Thật ra, người có được thành tựu ở tuổi 30 là những người có sự chuẩn bị tốt ở tuổi 20, họ chọn học tập thay vì lêu lổng ham chơi, họ chọn những đêm vắt tay lên trán suy nghĩ về tương lai thay vì những cuộc vui vô thưởng vô phạt, họ chọn những người bạn có ý chí vươn lên thay vì những người bạn buông thả lười biếng…họ lao động trong khi người khác đang ngủ. Thành công đến với những người như vậy là một kết quả tất yếu.
Thành tựu lớn nhất của đời người không phải là kiếm được bao nhiêu tiền, giàu có thế nào mà chính là được sống trong sự chủ động, có nguyên tắc sống của bản thân và tìm được “chính mình”. Người ta chỉ làm được việc đó khi thực sự đời sống có đầy đủ trải nghiệm, từng được nếm trải cảm giác của thất bại và thành công, tự mình đối mặt và giải quyết được các vấn đề khó khăn, mà không phải trốn tránh trong một thế giới ảo của những con người khác cũng như họ.
Những người đàn ông tuổi 30 mang trên mình những áp lực vô hình, nhưng đó cũng chính là điều cần thiết để gọt giũa nên một người có bản lĩnh, có trách nhiệm với gia đình, một người đáng tin trong xã hội. Chối bỏ những vướng bận đó, sẽ đồng nghĩa với một con người chưa trưởng thành, mãi là một đứa trẻ to xác và gây nên biết bao khổ đau cho những người xung quanh.
Một ông bố ở ngưỡng tuổi 30, nếu họ mãi vùi đầu vào game thì không thể cấm con họ nghiện game. Nếu họ suốt ngày bù khú, nhậu nhẹt sẽ không đủ tỉnh táo để nhìn thấy tương lai của con mình. Nếu họ không thể ngừng chửi thề, thốt lên những lời cay nghiệt thì họ sẽ sớm chứng kiến những đứa con là bản sao của chính mình. Và đến tận cùng, sự khủng hoảng sẽ theo đuổi họ như một vòng lặp luẩn quẩn, bất lực và bế tắc.