Cổ nhân có câu: “Thức lâu mới biết đêm dài.” Chuyện ở đời muôn hình vạn trạng, đừng vội kết luận, đừng vội phán xét vì đơn giản rằng chúng ta là… người ngoài cuộc.

1. Người thích chủ động thanh toán tiền, không phải bởi vì người ta dư dả, mà là người ta xem trọng tình bạn hơn tiền bạc.

2. Trong công việc, người tình nguyện nhận nhiều việc về mình, không phải bởi vì người ta ngốc, mà là người ta hiểu được ý nghĩa của trách nhiệm.

3. Sau khi cãi nhau người xin lỗi trước, không phải bởi vì người ta sai, mà là người ta hiểu được sự trân quý của người bên cạnh mình.

4. Người tình nguyện giúp đỡ người khác, không phải vì nợ người đó cái gì, mà là vì người ta xem người đó là bạn.

5. Những lúc bị hiểu lầm, nhưng họ chọn im lặng thay vì cố giải thích đúng sai, bởi vì họ hiểu rằng thay vì giữ trong lòng xả bỏ có phải tâm nhẹ hơn không. Họ hiểu rằng sống sao không hổ thẹn với lương tâm mình là được rồi.

6. Khi bị đánh, bị nhục mạ, họ không đánh trả lại không phải bởi vì người ta hèn nhát là vì họ tin: Đạo trời vốn rất công bằng. “Gieo gió gặt bão”, “Ác giả ác báo”. Người hiền lương không sợ trời bạc đãi. Kẻ thủ ác dù trốn kỹ tới đâu cũng không thoát được lưới trời.

***

Người xưa nói, một người để học được nói chuyện chỉ cần vài năm, nhưng hiểu được cần im lặng lại phải mất vài thập niên.

Độ cao của cuộc đời, không phải là ở việc người ta có thể thấu tỏ bao nhiêu sự tình mà là ở việc người ta có thể xem nhẹ bao nhiêu sự tình.

Độ rộng của tâm linh không phải thể hiện ở việc người ta có thể quen biết được bao nhiêu người mà là ở việc họ bao dung được bao nhiêu người.

Làm người phải giống như núi, nhìn được vạn vật mà cũng bao dung được vạn vật.

Làm người phải giống như nước, có thể tiến thoái, biết lúc nào nên tiến lúc nào nên lui.

Làm người chấp nhận chịu thiệt thì sớm muộn cũng sẽ được hồi báo, cuối cùng cũng sẽ không bị thiệt.

Ngô Trạng tổng hợp