CÒN ĐÂU…?!

oOo

“…nhớ NƯỚC đau lòng con Quốc QUỐC

Thương NHÀ mỏi miệng cái Gia GIA…”*

Còn đâu để gọi là nhà

Lương tri mục ruỗng, thịt da bốc mùi

Vòng tay lạ… ôm choàng biển núi

Lả lơi tình chót lưỡi, đầu môi

Còn đâu một tiếng ru hời

Cháu con lạ lẫm, nụ cười… xí xô!

Hai thứ tóc trên đầu vẫn ngộ…

Bú móm hoài…rụt cổ rên la

Manh nha đưa cướp vào nhà

Đằng Giang, Như Nguyệt, Đống Đa hào hùng

Sao ngáy ngủ lùng bùng tâm thức?

Mộng ảo dài, sự thực còn đâu!

Đãi bôi chi tiếng cơ cầu

Ếch ngồi đáy giếng trên đầu chẳng ai!

Nước tới trôn sao cồn đứng mãi?

Lần lữa nhìn ngập úng tương lai

Đồng lòng góp sức chung tay

Giữ yên cương thổ đền đài ngàn năm

Mọp cúi riết gối, đầu phải lấm!

Ngọng nghịu điều “tri diện (bất) tri tâm”

Đu đeo, dựa dẫm sai lầm

Kẻ gian được đất, ủ mầm chờ cây?!

Chín mươi chín, một trăm… cũng vậy!

“Sinh tử phù” đã cấy… là xong!

Mực đã loang…, máu đã đồng…

Tìm đâu dòng giống Lạc Hồng uy nghi?

Trang hùng sử muôn đời nguyên khí

Định cơ đồ Đại Việt còn ghi

Sao người lại nỡ quên đi

Công ơn mở cõi, ai bì được đây?

Bắc thuộc nỗi hờn sao không thấy?

Tí tởn rồi ngậm đắng nuốt cay

Nam thiên cục diện lâu dài

Nghẹn ngào rước nhục vành đai con đường

Vicente  20/06/2018

* trích thơ Bà Huyện Thanh Quan