Một cụ bà nhỏ bé bước xuống phố và kéo theo hai bao rác lớn sau lưng. Một trong những chiếc túi bị rách, và những tờ 1000 rúp tràn ra vỉa hè.

Nhận thấy điều này, người tuần tra khu vực đã ngăn bà lại và nói:

– “Thưa bà, tiền của bà đang rơi ra khỏi túi!”

– “Ồ vậy ư! Chết tiệt!” Bà cụ nói. “Tốt hơn là tôi nên quay lại kiểm tra xem để chắc chắn tôi không làm rơi chúng ở bất kỳ nơi nào khác. Cảm ơn anh đã cho tôi biết, anh sĩ quan.”

– “Chà, nhưng nếu bà không vội.. – viên sĩ quan nói. “Bà lấy đâu ra số tiền này? Bà đã ăn cắ.p chúng? ”

– “Không, không,” bà cụ nói.

– “Anh thấy đấy, sân sau của tôi nằm cạnh sân gôn. Nhiều người chơi đến tè qua một cái lỗ trên hàng rào, vào ngay vườn hoa của tôi. Điều này khiến tôi rất tức giận và hơn nữa điều đó làm hỏng những bông hoa của tôi. Sau đó, tôi nghĩ, tại sao tôi không được hưởng lợi từ việc này? ”

– Vì vậy, từ đó, tôi đứng lặng lẽ sau hàng rào, gần những cái lỗ, với cái kéo tỉa cành của tôi. Mỗi khi một anh chàng đưa cây ‘gậy như ý’ của anh ta qua hàng rào của tôi, tôi sẽ khiến anh ta ngạc nhiên, bằng cách nắm lấy ‘cây gậy như ý’ của anh ta và nói:

– “Được rồi, anh bạn! Hãy đưa cho tôi 1000 rúp, nếu không cây gậy như ý của anh sẽ bị tước phép thuật và không bao giờ có thể phóng lớn được từ giây phút này.”

– “Ồ, tôi nghĩ điều này là công bằng,” viên sĩ quan tươi cười nói.

– “Dù sao, chúc bà may mắn! Mà thưa bà, cái gì trong cái túi kia vậy?” Anh tò mò hỏi.

Bà cụ mỉm cười trả lời:

– “Không phải ai cũng trả tiền cho ta!”