A Quý mở một sạp hàng trong chợ để bán rau.Tối hôm đó, sau khi cậu ta đóng cửa sạp trở về nhà thì thấy mấy người hàng xóm đang xúm quanh một con chó, chỉ trỏ, bàn tán rôm rả
A Quý liếc nhìn con chó đen nhỏ bé và thản nhiên hỏi: “Con chó hoang này từ đâu đến?”. Những người hàng xóm cười phá lên, chủ nhân của con chó bế nó lên khỏi mặt đất và nói với vẻ không hài lòng: “Cậu không biết thì đừng có nói nhảm, đây là chó thuộc giống Rottweiler thuần chủng và nó được bán với giá hàng chục nghìn tệ đấy!”.
Nghe thấy mọi người cười ầm lên, A Quý đỏ mặt quay đầu bỏ đi. Mới được mấy bước, cậu ta đã nghe thấy chú Hoàng hàng xóm thở dài nói với mọi người: “Các vị chớ cócười A Quý, cậu ấy bán rau từ sáng sớm tới tối muộn, làm sao mà có cơ hội gặp được một con chó quý!”. Mặc dù những lời ông Hoàng nói ra xuất phát từ lòng tốt nhưng A Quý nghe có phần chua xót, cứ như thể ông ấy muốn nói rằng cậu ta đã khốn khổ như thế nào!
A Quý không cam tâm, cố tình tìm mua một chú chó xù thuần chủng.Cậu ta muốn chứng tỏ với hàng xóm rằng dù chỉ mở một sạp hàng nhưng cậu cũng kiếm được rất nhiều tiền.Quan trọng hơn là cậu ấy muốn được chú Hoàng tôn trọng mình, bởi vì cậu đang rất thích cô con gái xinh đẹp của chú Hoàng.
Thật trùng hợp, lần đầu tiên dắt chú chó xù mới mua đi dạo, A Quý đã gặp chú Hoàng.Nhìn thấy A Quý, chú Hoàng nghi ngờ nói: “A Quý, cậu kiếm đâu ra được con chó này vậy? Mau gửi nó vào trạm lưu giữ tài sản thất lạc trong tiểu khu đi! Con chó này khá đắt, dù cuộc sống có khó khăn đến mấy cũng không nên tùy tiện thamlam như thế!”.
Chỉ định khoe khoang một chút để lấy mẽ, ai dè lại bị hiểu lầm, A Quý định giải thích, nhưng chú Hoàng đã chắp hai tay sau lưng, bỏ đi luôn.
Không “hấp bánh để lấy hơi”, ngày hôm sau, A Quý đến cửa hàng thú cưng để mượn bốn con chó đắt tiền nhất.Vào chập tối, A Quý xuất hiện trên con đường của tiểu khu với năm con chó nổi tiếng.Lũ chó lao lên phía trước trong khi A Quý kéo năm sợi dây xích và chạy theo phía sau một cách oai vệ.Nhìn ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, trong lòng A Quý bừng lên niềm vui sướng, tự hào; cậu cảm thấy mình giống như một gã nhà giàu ngoại quốc trong một bộ phim của Hollywood.
Đúng lúc A Quý đang dương dương đắc ý thì chú Hoàng và cô con gái xuất hiện.Chú Hoàng há hốc mồm khi nhìn thấy cảnh tượng tráng lệ này, hồi lâu mới tỏ vẻ thương cảm, lắc đầu nói: “A Quý à, kiếm được đồng tiền thật không dễ dàng gì, chú biết là hiện nay có nghề mới là dắt chó đi dạo cho người ta, nhưng điều không ngờ đến là cháu cũng phải làm thêm nghề này để kiếm tiền!”.