Dương Tử bắt đầu giảng giải về loại hình bảo hiểm ít tốn kém nhất và lợi nhuận cao nhất. Người có râu quai nón hình như là người đứng đầu nhóm người lao động nhập cư nói: “Chúng tôi mua loại này” và cả nhóm công nhân đều đồng tình.

Minh họa trong trang của Lê Tâm.

Dương Tử đến công trường xây dựng để quảng cáo bán bảo hiểm, do tiếng ồn ào ở công trường nên cô phải hét lên với những công nhân nhập cư đang làm việc: “Hỡi anh chị em công nhân hãy mua bảo hiểm đi! Cuộc sống đôi khi thật mong manh, một người thanh niên buổi sáng vẫn còn tung tăng nhảy nhót, uống rượu vui vẻ nhưng buổi chiều đã không còn thấy anh ta nữa. Mọi người hãy mua bảo hiểm cho mình đi, khi bạn thực sự bị xui xẻo bạn vẫn có thể giúp đỡ được bố me, vợ và các con”.

Khi Dương Tử đang nói có khoảng một chục người lao động nhập cư xúm đến xem tình hình. Một người râu quai nón cầm tờ rơi của Dương Tử xem rồi nói: “Tôi nghe nói rằng bảo hiểm không thực hiện như lời cam kết, người đi bán đã thổi phồng quá nhiều. Có người mua bảo hiểm bị tai nạn gãy chân phải đi cửa sau và đưa phong bao mới được bảo hiểm trả tiền”.

Dương Tử cười nói: “Đại ca, đó là quá khứ rồi. Bây giờ là thời đại cạnh tranh, tất cả các công ty bảo hiểm lớn đều tham gia nếu trốn tránh trách nhiệm thì chính là đập vỡ niêu cơm của nhà mình”. “Như vậy thì được, chúng tôi tin cô một lần – Người có râu quai nón tiếp tục nói – Cô có thể giới thiệu cho chúng tôi một vài loại bảo hiểm tốt hơn không?”.

Dương Tử bắt đầu giảng giải về loại hình bảo hiểm ít tốn kém nhất và lợi nhuận cao nhất. Người có râu quai nón hình như là người đứng đầu nhóm người lao động nhập cư nói: “Chúng tôi mua loại này” và cả nhóm công nhân đều đồng tình.

Sau đó mọi người hỏi họ cần có bằng chứng gì để mua bảo hiểm. “Rất đơn giản  chỉ cần các anh cung cấp bản sao chứng minh thư của mình và hộ khẩu là được”.- Dương Tử nói. Trong lòng cô vui như hội, xem ra hôm nay có thu nhập tốt, cô đã vận động được một nhóm đông thế này tham gia bảo hiểm. Dương Tử đứng đợi những người công nhân đăng ký mua bảo hiểm.

Những người công nhân dường như quyết tâm mua loại bảo hiểm này, họ ngồi xổm trên mặt đất thì thầm với nhau. Một lúc sau, người có râu quai nón nói với Dương Tử: “Cô ơi, nếu chúng tôi không mang theo giấy tờ tùy thân thì làm thế nào?”. Dương Tử biết những người lao động nhập cư này là những người ở tỉnh ngoài họ chỉ có chứng minh thư nhưng thường là không có hộ khẩu. “Không vội, không vội! Mọi người gọi điện thoại về nhà gửi bản sao hộ khẩu lên đây, sau đó gọi điện cho tôi, tôi sẽ đến làm cho mọi người”. Dương Tử để lại số điện thoại cho họ.

Vài ngày sau, Dương Tử nhận được cuộc gọi của họ: “Cô Dương Tử, cô nhanh đến với chúng tôi, mọi thứ đã chuẩn bị xong cả rồi, đêm dài nhiêu mộng, cô càng đến nhanh càng tốt”. Những người lao động nhập cư này thật hài hước, Dương Tử cười thầm trong bụng và vội vàng đến ngay công trường xây dựng. Khi đến công trường, người có râu quai nón đưa cho Dương Tử bản sao chứng minh thư và hộ khẩu của một người tên là Quách Minh. Dương Tử nhìn ảnh thấy người đàn ông này độ 50 tuổi, rất phong độ, cô nhanh chóng làm bảo hiểm cho Quách Minh.

“Tiếp theo là ai? – Dương Tử gọi rất to nhưng không có ai trả lời – Tiếp theo là ai?”. Dương Tử gọi to lên lần nữa nhưng vẫn không có ai trả lời. Nhóm người lao động nhập cư này đã làm gì? Không phải họ nói rằng càng sớm càng tốt sao? Dương Tử nhìn và thấy hình như nhóm người này đang cười chế nhạo cô.

“Tại sao lại cười tôi?” Một cảm giác xấu hổ lộ trên khuôn mặt của Dương Tử vì hôm nay cô mặc cái áo ngực mở rất rộng nên hơi “l‌ּộ hàn‌ּg”. Hừm! Đám công nhân này gớm thật. Hình như phát hiện Dương Tử hiểu lầm họ, người có râu quai nón vội giải thích: “Cô Dương Tử này, cô đừng nghĩ về chúng tôi như thế”.

“Thế các anh cười gì?”. “Vì hôm nay chúng tôi trút bỏ được nỗi lo ở trong đầu nên rất vui! Chúng tôi mua bảo hiểm cho ông chủ nếu ông ta có chết thì chúng tôi cũng không sợ. Ông ta không có lương tâm, nợ tiền công của chúng tôi hơn một năm rồi không trả. Ông ta thường uống rượu rồi lái xe nên chúng tôi rất lo ông ta bị tai nạn. Bây giờ thì không sợ nữa rồi. Ha! Ha! Cả nhóm công nhân cùng cười vang lên.