Hoang hoang gió
Ram ráp nắng
Bão đến đây thì đi
Người đến đây thì ở
Nằm xuống thành sông đứng lên thành núi
Cầm 9 vía gọi mẹ dưới đồng
Cầm 7 vía gọi cha trên núi…
Gió trung du thổi tung tóc rối
Mồ hôi đọng thành hồ Núi Cốc mênh mông
Người Thái Nguyên chặt núi đào sông
Nên thô tháp, ngang tàng, rắn rỏi
Đêm làm thơ thả xuống sông Cầu
Cho trăm miền thẹn thùng bối rối
Ngàn quê hương hợp thành một quê hương
Giọng trăm miền dệt thành thổ cẩm
Cần cù miền Trung, thanh lịch thủ đô
Chân chất miền rừng, ầm ào miền bể
Người Thái Nguyên là mật ong
Của ngàn loài hoa hợp lại
Là hợp kim
Là biển khơi nuốt ngàn con sông lớn
Chọn hương chè làm khăn quàng cổ
Nên thương ai thơm ngát trọn đời
Chọn sắt thép làm hồn làm cốt
Giấu kiên cường trong mềm mại chơi vơi
Hoa Thái Nguyên nở giữa đời bát ngát
Thủ đô gió Ngàn chỉ có một mà thôi./.