Tuổi thơ tôi là ống phóc, nõ giun
Trưa vang xóm, tóc vàng hoe khét nắng
Là đánh đùng hai bên giàn trận
Còn nửa chiếc quần gửi lại với cành tre.

Tuổi thơ tôi là những buổi trưa hè
Con diều giấy xé mất vài quyển vở
Là ra ngõ dứng trông mẹ đi chợ
Bụng vắt veo ước chiếc bánh đa vừng.

Tuổi thơ tôi hằn roi mót sau lưng
Không bụi cây xóm làng nào mà không biết
Là những trận đấu bóng với xóm trên oanh liệt
(Bóng bện thôi và dép đứt làm khung thành).

Tuổi thơ tôi là chim sáo, chim manh…
Lo chăm bẵm mơ một ngày tập nói
Là bữa tiệc chuột đồng còn thơm mùi khói
Mặc kệ lũ trâu nghếch mõm đứng nhìn.

Tuổi thơ tôi ngồ ngộ những cái tên
Hân cục, Kiên lù, Triều him, Hòa điệng…
Toàn lũ nít ranh mà cứ mơ ngày nổi tiếng
Làm giám đốc công ty, hay lên sao Hỏa, Mặt Trăng.\

Cho tôi xin một vé về tuổi thơ

Tuổi thơ tôi – thời chọi gụ, đánh khăng
Là bứt cỏ gà thi nhau sát phạt
Là “Cô Tấm ở hiền, thằng Lý Thông ở ác”
Cổ tích sinh ra từ miệng móm mém nhai trầu.

Tuổi thơ tôi – ôi cái tuổi trẻ trâu
Cởi trần tắm mưa, tập vùng ao, đập
Là ngó sen, búp sông… đưa đi học
Đổi chác nhau vụng trộm dưới hộc bàn.

Xa lắc rồi miên viễn bóng thời gian
Ta quá ngọ, người xứ Người ở trọ
Vơ vẩn ước đời như con gọng vó
Mỗi hoàng hôn ngồi kéo tuổi thơ mình

(Cho mình và ước cho con trong thời công nghệ)