Sự vô cảm bầy đàn như mãnh thú

Rình rập đời rừng rú xé lương tri

Mang trái tim đong đếm riết chai lì

Trong sâu thẳm vẫn hoang mang… nguồn cội!

Tìm nhân ảnh băng ngang vùng sáng tối

Chợt thấy lòng ngập mặn xác phù du

Khi ước mơ bì bõm chốn ao tù

Quanh chái bếp tâm linh buồn dậy sóng

Đo nhận thức đúng sai hằn vết bỏng

Giọt nước tràn cay đắng rót về đâu?

Có cho nhau là một cái lắc đầu!

Buông ảo tưởng theo chữ “đời mặc kệ!”

Từng thủ thuật lấp đầy câu vai vế

Sự thật méo tròn, chuyện kể trăm năm…

Nhắn tương lai đừng gặm nhấm lỗi lầm

Xin tha thứ mảng chiều loang ác nghiệp!

Xong một kiếp thoát thai từ một kiếp

Nợ chất chồng quẳng gánh gọi bình minh

Níu kéo chi giây phút cuối ân tình

Lời chân lý tự sinh rồi tự diệt

Không thắc thỏm bởi gam màu đoạn tuyệt

Mọi nẻo đường chung số phận lo toan

Trải niềm riêng ngâm: sông cạn đá mòn

Nghe trắc ẩn mỏng giòn bên cánh võng…