Những cơn gió đầu mùa bắt đầu theo nhau về, mang theo hơi lạnh xua tan đi cái nóng bức của những ngày hè oi ả. Cảm giác của gió thật mát mẻ khiến tôi cảm thấy thật sảng khoái và tâm trạng cũng thoải mái hơn rất nhiều. Những cơn gió chuyển mùa đem lại một sinh khí mới cho đất trời, cho vạn vật và cho cả những con người đang còn mải mê chìm đắm trong màn đêm tăm tối. Nó khiến tôi bỗng nhiên suy nghĩ về những hiện thực trong cuộc sống.

Mỗi đứa trẻ được sinh ra đều mong muốn một cuộc sống no đủ, để thỏa sức trí tưởng tượng, để ước những ước mơ cho cuộc đời mình. Nhưng cuộc đời vốn rất khắc nghiệt và tàn khốc nên không phải đứa trẻ nào cũng được may mắn như thế. Chúng chắc cũng đã từng tự hỏi bản thân, tại sao những bạn khác lại được đi học, được ăn ngon mặc đẹp, được đi chơi mà mình thì lại không. Có phải mình đã mắc lỗi gì không nên mới bị phạt, hay mình làm điều xấu nên không được bà tiên giúp đỡ giống như các nhân vật trong câu chuyện cổ tích mà bà thường hay kể. Chúng tò mò, chúng muốn khám phá những điều mới mẻ trong thế giới ấy. Chính những suy nghĩ khác nhau, lối sống khác nhau dẫn đến những hành vi cũng khác nhau của mỗi đứa trẻ. Cũng giống như khi một tờ giấy trắng được tô vẽ bởi tình yêu thương, lòng nhân ái, sự quan tâm chăm sóc của người thân thì sẽ là một bức tranh đẹp. Nhưng nếu để chúng tự do, không có nề nếp hay khuôn khổ thì đó sẽ là một bức tranh lộn xộn ẩn chứa nhiều điều đáng chúng ta phải suy ngẫm. Còn bạn, khi bạn là một đứa trẻ chưa biết gì về hiện thực cuộc sống, bạn ước mơ gì và mong muốn gì?

Sáng nay, mở mắt ra, cảm nhận thấy hơi lạnh tràn khắp căn phòng, bỗng nhiên thấy tinh thần như được lên dây cót. Một niềm sảng khoái, lạc quan, yêu đời và cơ thể tràn đầy năng lượng như có thể chống lại bất kỳ mọi biến cố nào. Tôi bắt đầu công việc như thường ngày, đánh răng, rửa mặt, thay quần áo và đi làm. Hôm nay tôi mặc một chiếc quần kaki màu đỏ đô mà lần trước tôi mới mua để tự thưởng cho bản thân vào ngày sinh nhật. Nó làm tôi tự tin hơn hẳn dù tôi chỉ cao có 150cm. Tôi đến nơi làm việc với tinh thần khá tốt nên công việc cũng thuận lợi và nhanh chóng. Có thể nói rằng dù công việc nhiều nhưng tôi làm không biết mệt mỏi và lúc nào cũng tràn đầy hăng hái.

Tôi ước rằng giá như ngày nào tôi cũng như vậy, giá như ngày nào mọi thứ đều suôn sẻ thì tốt biết mấy. Bởi ai trong tất cả chúng ta đều mong muốn một cuộc sống êm đẹp và bình yên. Ai cũng mong muốn mình thực hiện được ước mơ, được làm công việc mình thích. Ai cũng mong muốn mình gặp nhiều điều may mắn. Nhưng… trong thế giới 7 tỉ người này đâu phải ai cũng được như thế. Chắc hẳn tất cả chúng ta đều biết đến câu hát “Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng, gian khổ sẽ giành phần ai?” Phải, nếu ai cũng muốn điều tốt đẹp, điều may mắn đến với mình thì ai sẽ gánh những phần xấu xí? Ai sẽ phải chịu và nhận phần thua thiệt về mình? Không, không ai trong chúng ta muốn cả nhưng đó lại là quy luật của cuộc sống, là lẽ tự nhiên ở đời. Trong cuộc đời này, không ai hoàn hảo cả, chúng ta được cái này thì sẽ phải mất cái kia. Tạo hóa đã sinh ra chúng ta là như vậy ngay từ khi có mặt trên đời. Đâu phải cứ người giàu là sung sướng và đâu phải cứ người nghèo là không hạnh phúc. Mỗi người mỗi hoàn cảnh, mỗi người mỗi số phận. Không ai có thể thay thế được vị trí của ai cả, không ai có thể sống hộ ai được cả. Chúng ta phải tự mình chịu trách nhiệm về chính cuộc đời mình, về những hành động của bản thân và về những gì diễn ra xung quanh chúng ta.

Có một người phụ nữ - Girly.vn

Làm hay không làm, ước mơ hay không ước mơ, thực hiện hay chỉ để nó trong tư tưởng do chính chúng ta quyết định. Bạn muốn thành công thì bạn phải chấp nhận có thất bại, bạn muốn ước mơ thành hiện thực thì bạn phải hành động và biến nó trở thành hiện thực. Bạn muốn tỏa sáng thì bạn phải kiên trì, phải cố gắng tích lũy tư duy và kiến thức, phải không lùi bước và bỏ cuộc giữa chừng. Con đường nào cũng có chông gai, có đá sỏi, có khúc cua và có cả những ghập ghềnh. Nhưng tiến hay lùi, bước từng bước một cách chậm rãi và chắc chắn, hay chạy nhanh để rồi vấp ngã là do chúng ta. Chúng ta phải tự chịu trách nhiệm cho từng hành động, từng việc làm, từng suy nghĩ của bản thân. Chỉ có như thế chúng ta mới tự mình làm chủ được chính cuộc đời mình, chứ đừng bao giờ đổ thừa cho xã hội, cho hoàn cảnh.

Nền tảng – cái gọi là sẵn có nếu chúng ta may mắn được sinh ra trong một gia đình khá giả, một gia đình trí thức hay một môi trường thuận lợi. Đó sẽ là nền móng vô cùng vững chắc nếu chúng ta muốn xây nhà, xây cơ hội cho bản thân. Nhưng nếu chúng ta được sinh ra mà đã phải lo cơm áo gạo tiền trước mắt, để mà tồn tại được trong xã hội này thì cái gọi là nền tảng ấy xa vời hơn bao giờ hết. Vật lộn với cuộc sống, hiện thực tàn khốc với bao nhiêu nỗi lo, gánh nặng đè lên vai thì ước mơ cũng chẳng còn có thời gian để mà suy nghĩ, để mơ mộng, để rồi cố gắng mà thực hiện. Rồi cái ước mơ ấy cũng dần dần bị cuộc sống vùi lấp, bị chôn chặt trong căn phòng chật hẹp và bị lấp đầy bởi những thứ khác. Đến khi có khả năng thực hiện được ước mơ thì không còn biết chúng ở đâu, bị xếp vào góc nào để tìm lại.

Bạn có phải là người may mắn trong thế giới 7 tỉ người này không? Hay bạn có tự nhận mình là người may mắn? May mắn với mỗi người sẽ có suy nghĩ, có nhận định khác nhau. Có người may mắn chỉ đơn giản là còn có thể sống để hít thở không khí, còn có việc để làm, có cơm để ăn và có sức khỏe để làm mọi việc. Nhưng với ai đó may mắn là vẫn còn có người để yêu thương, để chăm sóc; là được đi làm những việc mình thích, đến nơi mà mình muốn và được tận hưởng những điều kỳ diệu của cuộc sống. Với ai đó may mắn là thực hiện được ước mơ hoài bão dù chỉ từ những điều bình dị và giản đơn trong cuộc sống. Hay có người là dành hết cả sự may mắn của cuộc đời mình, dành cả tuổi thanh xuân của mình chỉ để đợi một người sẽ cùng đồng hành trên con đường dài sau này.

Với tôi, may mắn chính là có ước mơ để thực hiện, có người để quan tâm chăm sóc và có đôi chân để khám phá những chân trời mới. Có phải tôi đã quá tham lam? Có phải rất nhiều người cũng ước mơ giống như tôi không?

Dù sao trong cuộc đời này, có ước mơ hay không có ước mơ, có được sự may mắn hay chỉ toàn bất hạnh và rủi ro, thì mỗi chúng ta vẫn phải luôn tự hoàn thiện chính bản thân mình. Chúng ta hoàn thiện về tính cách, trái tim và bộ não. Hoàn thiện tính cách để trở thành một người chân chính có ích cho bản thân, cho xã hội và cộng đồng. Hoàn thiện trái tim để biết chia sẻ, biết yêu thương quan tâm đồng loại và biết lan truyền đi những điều tốt đẹp trong cuộc sống. Hoàn thiện bộ não để có tri thức, để phân biệt đúng sai, để có những khám phá mới, nâng cao và tiến tới những tiến bộ của xã hội. Giống như nhà bác học Albert Einstein đã nói : “Đừng cố gắng để thành công, hãy cố gắng sống có giá trị.” Mỗi người phải tự hoàn thiện bản thân thì mới tạo nên một cộng đồng tốt đẹp.

Thời tiết thay đổi, những cơn gió đầu mùa mang theo hơi ẩm, mang đến làn gió mới cho cuộc sống vốn đã nhiều điều ảm đạm. Gió đã thay đổi rồi, không khí cũng đổi rồi và con người cũng nên có những cái mới, có thay đổi mới và bước tiến mới cho bản thân.

Chiều nay đứng trước ban công cửa sổ, cầm trên tay cốc café sữa nóng, tận hưởng cái se lạnh của gió đầu mùa, ngắm nhìn những hạt mưa lất phất bay rồi đậu ngoài ban công, trong lòng tôi lại nhớ về những điều đã cũ. Nhớ về những điều kể cả hạnh phúc lẫn khổ đau. Nhớ để có động lực bước tiếp, để tin vào ngày mai… trời lại sáng. Ở nơi đó sẽ là một vườn hoa hồng rực rỡ, ngập tràn sắc màu và ánh nắng chiếu sáng khắp muôn nơi; nơi có tòa lâu đài nguy nga tráng lệ đứng sừng sững để đón tiếp những vị khách đặc biệt. Tôi thật sự muốn đến nơi đó, thế giới đó. Bạn muốn có đi cùng tôi?