Tiền bạc có thể sai ma khiến quỷ, nhưng liệu tiền bạc có thể đổi lại được một chút bình yên ở nơi sâu thẳm trong tâm hồn của bạn hay không?
Có những người chỉ vì tiền mà không ngần ngại vứt bỏ lương tri của mình. Có những người chỉ vì tiền, mà sẵn sàng đánh mất đi bản tính.
Chứng kiến thực trạng này, một vị bác sỹ đã không khỏi cảm thán. Dưới đây là những dòng chia sẻ của anh:
Thật ra, bản thân tôi đã muốn đem loại hiện tượng này nói ra từ rất lâu rồi, nhưng mãi vẫn không nhấc bút lên được, bởi tôi sợ bị người khác ‘mắng’.
“Bác sĩ này, tôi thích nhất là xem cái bộ dạng làm bộ làm tịch của anh, lẽ nào anh không thích tiền ư?“. Người ta vẫn thường phản kích tôi như vậy không.
“Nếu anh không thích tiền, thì hãy đem tất cả chúng đi quyên góp đi?”… Kiểu oán hận bừng bừng như này thật sự khiến tôi không cách nào phản kháng lại được.
Mọi người nói không sai, thân là một người dân sống nơi phồn hoa đô thị, cá nhân tôi thật sự không thể sống mà không có tiền. Là một người vẫn còn đang sống, tôi tất nhiên phải cần đến tiền, mỗi người đều như vậy cả.
Nhưng mà, có những người trong mắt chỉ có ba chữ: Tiền, tiền, tiền!
Nếu như phải nói giữa tôi và họ có chỗ nào khác biệt, đó chính là trong con mắt của tôi thì ngoài tiền ra, còn có những thứ khác nữa.
Tôi thật sự không phải cố ý hạ thấp người khác, càng không phải cố tình nâng cao bản thân mình, tôi chỉ là nói ra những điều mắt thấy tai nghe mà thôi.
Trước đây, tôi mãi không nói đến chủ đề này, là bởi tôi sợ bị người ta mắng, tôi muốn bo bo giữ mình. Bây giờ, tôi lại nhấc bút lên viết về chủ đề này, là bởi đoạn thời gian này tôi đã gặp một số chuyện khiến tôi thật sự rất bức xúc.
Sáng sớm hôm nay, một người bạn học thân thiết của tôi nước mắt nước mũi lưng tròng kể với tôi: “Có hai vợ chồng khám bệnh cùng lúc, một mực khăng khăng đòi dùng một thẻ bảo hiếm y tế truyền dịch cho hai người, tôi không đồng ý, họ liền quay lại đánh tôi!”.
Có những người chỉ là vì để tiết kiệm mấy đồng tiền thôi sao? Tuy nhiên, những chuyện như vậy gần như mỗi ngày đều đang diễn ra.
Có một ông lão bị xuất huyết não được đưa vào bệnh viện trong tình trạng hôn mê. Ba người con trai không ai nguyện ý ký tên, lại cũng không ai nguyện ý ký chi trả tiền thuốc men chưa đến 7 triệu đồng.
Có một ông lão bởi vì viêm sỏi ống mật được con gái đưa vào bệnh viện, nhưng người con trai lại sống chết kiên quyết không chịu để ông lão nằm viện, chỉ vì ép buộc em gái cam kết mọi chi phí đều phải do cô gánh vác.
Có một người phụ nữ trung niên, trong khoảng 40 phút sau khi cha ruột của mình được đưa vào phòng cấp cứu, không ngừng bám riết lấy bác sĩ. Điều mà cô ấy quan tâm không phải tình hình cấp cứu, mà là giấy chứng nhận tử vong của bệnh viện liệu có thể giải tỏa tài khoản ngân hàng của ông lão hay không.
Có người chỉ vì tiền mà có thể đem đứa con do mình đứt ruột đẻ ra làm món hàng để bán, rồi lấy tiền mua điện thoại Apple.
Có người chỉ vì tiền, mà có thể xuống tay giết hại cha mẹ đã một tay nuôi lớn mình.
Có người chỉ vì vấn đề trên giấy tờ nhà đất có thêm mấy cái tên mà nhảy lầu tự sát.
Có người chỉ vì tiền mà có thể làm trái quy tắc trong bệnh viện, làm trái đạo đức nghề nghiệp, dối gạt bệnh nhân.
Có người chỉ vì tiền mà người ta rõ ràng không có bệnh, lại nhất định phải nói có bệnh, rõ ràng không cần phải phẫu thuật, lại nhất định phải làm phẫu thuật cho người ta.
Có người chỉ vì tiền mà có thể đi ngược lại đạo đức cơ bản của con người, vu oan hãm hại bác sĩ phụ trách của mình.
Người thân của mình bệnh nặng, bản thân lại không nguyện ý phó xuất, lại lên mạng lừa gạt quyên tiền.
Lại có trường hợp cả nhà người ta không may gặp nạn, vậy mà có những người nhất định phải nói người ta vì để lừa gạt tống tiền.
Không nói là vài trăm triệu, cho dù là cả mấy tỷ đi nữa, liệu có thể lấy lại hạnh phúc đã từng có được hay không? Lẽ nào công lý có thể dùng tiền bạc để đo lường chăng?
Có những người chỉ vì tiền, mà không ngần ngại vứt bỏ lương tri, sẵn lòng vứt bỏ bản tính của mình.
Tiền bạc có thể sai ma khiến quỷ, nhưng liệu tiền bạc có thể đổi lại được một chút bình yên ở nơi sâu thẳm trong tâm hồn của bạn hay không?
Quê nhà tôi có hai anh em tranh đoạt khoản tiền tiết kiệm và đất đai trong tay người cha già tội nghiệp, hơn 10 năm sau khi dối gạt, đã bỏ mặc cha mình nơi đầu đường xó chợ. Không những không làm tròn nghĩa vụ phụng dưỡng, ngay cả sau khi ông lão chết đi, cũng là chết không nơi chôn cất.
Tuy trên bề mặt họ vẫn sống ung dung qua ngày, nhưng sau lưng đều bị người đời khiển trách. Những đêm mưa to gió lớn, tiếng sấm không ngớt rền vang, liệu họ không cảm thấy bất an và sợ hãi chăng?
Cổ nhân có câu “Quân tử ái tài, thủ chi hữu đạo”, người quân tử coi trọng của cải nhưng lấy của cải phải đúng đạo lý. Và ‘Đạo’ ở đây là chỉ quang minh chính đạo, chứ không phải tà môn oai đạo.
Có những người không chỉ trong mắt bản thân chỉ có tiền, hơn nữa cũng nghĩ rằng người khác cũng xấu xa như họ vậy.
Cá nhân tôi không quản nổi người khác, ở đây cũng chỉ là nói mấy lời mà trong lòng cảm thấy bức bối mà thôi.
Thử hỏi ai mà không yêu thích tiền, cá nhân tôi cũng rất yêu thích tiền, nếu không có tiền, tôi cũng không sống được!
Nhưng mà, tôi biết rằng, tôi không muốn lương tâm của bản thân mình phải run lên sợ hãi mỗi lần nghe thấy tiếng sấm lúc nửa đêm!
***
Trong xã hội hiện đại, những ví dụ vì tiền mà bán rẻ đạo đức có rất nhiều. Phản ứng dễ dàng nhất là phê phán người khác, oán trách thế đạo suy đồi. Nhưng hoa sen xưa nay không vì mọc trong bùn mà bị ô nhiễm, không vì sống nơi dơ bẩn mà thay đổi bản tính thánh khiết của mình, ngược lại đã lấy chốn nước đọng bùn nhơ làm nơi tu dưỡng vẻ trang nghiêm thuần tịnh. Đức hạnh của hoa sen thật đáng để học theo vậy.