[MÙA THU LÁ BAY] Thu về thao thức mưa đêm – Dương Giang Châu

Không chạm ngõ bằng sợi nắng vàng hươm, tha thướt giăng trên tán sấu cuối mùa màu ngọc bích, không heo may lành lạnh, thu năm nay thật lạ, chạm lòng người bằng tí tách mưa đêm. Mấy đêm nay rồi, mưa rả rích mưa. Là mưa đang độc thoại? Là mưa nhớ, mưa thương, mưa man mác một nỗi gì? Hay mưa đang trò chuyện với cô? Mưa mang theo bao niềm xưa cũ – cô giấu trong những nếp nhăn, trong gò má thưa thoáng vài vệt nám, trong ánh mắt trầm tư, đã bay đi cái biếc xanh tự bao giờ?