HOANG PHẾ…!
oOo
Quạnh quẽ đìu hiu buốt đắng lòng!
Giựt giành bỏ phế chẳng ai trông
Mái xưa rêu phủ dầy năm tháng
Thềm cũ dây leo hẻo gió đồng
Nghĩa cạn nêm hoài sao vẫn lạt
Tình khô ướp mãi cũng chưa nồng
Giận đời vị kỷ ham danh lợi
Quay quắt buồn… con nước đã ròng!