(Cho những gã chồng lông bông)

Sau những giờ căng thẳng việc cơ quan
Anh lại bận rộn với bao cuộc vui: sinh nhật, thôi nôi, tiệc tùng, cưới hỏi…
Đám bạn lêu bêu, nâng chén là hiểu nhau hơn nghìn lời nói
Đôi khi thấy nhà chỉ như quán trọ dừng chân.
Một ngày bao nhiêu lâu mà em tất bật, cằn nhằn
Việc nước chưa ngơi tay lại việc nhà cơm canh, áo quần, con cái
Lão già thời gian cướp đi đâu rồi thời thanh xuân con gái
Bỏ lại đây một em – đanh đá đàn bà.
Một ngày bao nhiêu lâu để anh tròn bổn phận làm cha?

File:Bau troi chieu hoang hon.png - Wikimedia Commons

Không lướt web, cà phê, tửu quán, kara để chơi đùa cùng con nhỏ
Đi lúc con còn chưa thức giấc về khi con đã ngủ
Ta ngồi vuốt râu nhìn ngỡ mình vẫn trai tân.
Một ngày có bao lâu để ta sum vầy một bữa ăn?
Quẳng mọi lo âu muộn phiền, quên mọi tiện nghi mà nói cười chân thật
Ôm tình yêu vào lòng chẳng mộng mị cho tròn giấc
Hạnh phúc thật mơ hồ trong ước muốn mong manh.
Anh cứ mơ hồ thời gian trôi quá nhanh
Một ngày có bao lâu, mà ta đã định cư bên nhau mười năm có lẻ
Vai em bầm chai gánh nặng giang sơn làm vợ, làm dâu, làm mẹ
Còn gã chồng – anh vẫn kẻ giang hồ lông bông, thời vụ ất ơ đời…
Một ngày bao nhiêu lâu
Mà ta đi trong chếnh choáng hồ nghi những mặt nạ da người
Trở về sau thừa mứa lời đãi bôi, vẫn chỉ một người chờ ta trước cửa
Nghe con trẻ khóc mớ gọi cha
Nghe nghèn nghẹn tim mình khó thở
Một ngày có bao lâu để ta được chính mình…