Theo tập tục có từ xa xưa, người Trung Quốc thường đặt gạo hoặc ngọc vào trong miệng của người chết trước khi đem đi mai táng. Vì sao vậy?

Giống như nhiều nền văn minh cổ xưa, người Trung Quốc cũng quan niệm tồn tại cuộc sống sau khi chết – thế giới bên kia. Vì vậy, họ thường đặt một số thứ vào trong miệng của người chết trước khi an táng.

Điều này xuất phát từ phong tục truyền thống có từ hàng ngàn năm trước của người Trung Quốc.

Cụ thể, sách “Chu Lễ” (tài liệu cổ thời Chu ghi lại chế độ quan tước và phong tục) có đề cập đến chi tiết: “đại tang công phạn ngọc hoặc hàm ngọc”.

Câu nói trên có ý nghĩa là: trong đám tang cần có lấy cơm tương trung cho ngọc hoặc đặt ngọc thật vào miệng người chết.

Thêm nữa, sách “Thuyết Văn Giải Tự” (một dạng từ điển thời nhà Hán) có giải đáp nghĩa của từ “khẩu hàm” là đưa ngọc vào miệng người chết để tiễn đưa họ sang thế giới bên kia.

Sở dĩ người xưa đặt một số loại ngũ cốc như gạo hay đồ trang sức như ngọc vào miệng người chết là vì một số lý do.

Theo quan niệm dân gian, đặt một thứ vào miệng của người chết là hành động nhằm giúp người quá cố sang thế giới bên kia bình an.

Sau khi qua đời, người chết sẽ sang thế giới cói âm. Việc đặt một thứ vào trong miệng sẽ giúp họ không nói quá nhiều chuyện về lúc còn sống.

Thêm nữa, gia đình người quá cố không muốn người thân sang thế giới bên kia trong tình trạng đói khát.

Vì vậy, họ đặt vào trong miệng người chết một số loại ngũ cốc, ngọc bích, trân châu… để cầu mong người quá cố sẽ có cuộc sống no đủ, sung túc ở thế giới bên kia.