LỘT QUẦN…
LỘT QUẦN…! oOo Gia tài mẹ gửi nỡ đem dưng Đàng điếm chi thua chúng lột quần Bịt cửa dao kề hăm đủ thứ Vây nhà đạn nã cấm lung tung Cha ông nối khố vai vươn thẳng Cháu chắt diện đầm gối mọp thun
Nhạc lý cơ bản
Lịch sử tên đường
Trò chơi trí tuệ
Trò chơi dân gian
Đoán điềm
Giải mộng
Nhân tướng học
Kỳ án nổi tiếng
Tiếu lâm hội quán
Chuyện lạ
Cà phê không đường
Truyện ngắn/Tản văn
Thơ
Huyền bí/Tâm linh
Nhà/Xe
Công nghệ
Mẹo vặt
Tại sao/Vì sao
Nghề nails
Văn hóa
Giáo dục
Khoa học
Du lịch
Ẩm thực
Khám phá
Tài chính
Nuôi dạy con
LỘT QUẦN…! oOo Gia tài mẹ gửi nỡ đem dưng Đàng điếm chi thua chúng lột quần Bịt cửa dao kề hăm đủ thứ Vây nhà đạn nã cấm lung tung Cha ông nối khố vai vươn thẳng Cháu chắt diện đầm gối mọp thun
TÂY DU…RÚT KÝ! oOo Tác quái đương nhiên phải có dù! Rút gì khi đọc truyện Tây Du? Ngộ Không xuất chúng mang hình thú Tam Tạng lù khù vác mặt ngu Nhũng nhiễu hại người đây cháu cụ Lạm quyền cướp của đúng con
LÒ NO… BÒ LO TO! (Dĩ đề vi vận) oOo Chỗ ủ tuôn ra… gọi cái LÒ! Ấp gà, ấp vịt… ấp là NO Vài phiên nở đủ vài anh sĩ Mấy suất bung ngay mấy chú BÒ Án luận khôi hài “anh phải giống!”
TÁC NGHIỆP oOo Xem nè sức mạnh giới truyền thông Chuyện có, chuyện không nói phải hồng Vụng trộm bên đường tin khá bỏng Quả tang tại trận chứng càng đông Đăng bài hãm hiếp…khoe cho giống! Gửi ảnh tòm tèm… nổ đúng tông! Chú
“QUA HẬU...!” oOo Sự thể xem ra thiệt đắng lòng! Người thì chạy bão, kẻ coi… mông! Khoe thân thiếu vải bày lê mận! Đọ dáng thừa da thả bưởi bòng! Nỗi khổ dân tình thôi mặc kệ! Vui đùa hội mở cứ tranh công!
RA RÀNG… oOo Tí siễn ra ràng bước tập bay Mò trên, vọc dưới đủ phương bày Thay từ “Hán rộng” khoe cho thấy! Đổi chữ “Nôm dày”chứng tỏ hay! Cải cách bao lần rồi vẫn vậy Mỗi năm, mỗi kiểu cứ bầy hầy Học
ANH ẤY ẨU?! oOo Bác “BUỒI” bạo bệnh bỗng bư bư “Cải chữ” chà chôm… cãi cũng cừ! Dốt dát dông dài, dê dễ dụ Đui đòi đặt để, đớt đòi đu Gồng gân gạ gẫm gờm ganh ghét! Hò hét hăm he hiếp hổng
Bất tri tam bách dư niên hậu Thiên hạ hà nhân khấp Tố Như (Chẳng biết ba trăm năm sau nữa Dưới trời đâu kẻ khóc Tố Như) (Trích Ðộc Tiểu Thanh ký - Nguyễn Du) Nguyễn Du khóc thiệt… với bản dịch truyện KIỀU
“Trí giả tự xử… Ngu giả quan phân!” NGU GIẢ HAY NGU THIỆT?! oOo Xót của Nguyễn Du lại khóc “Kiều” Lão BUỒI “dịch trộm” kiếm tiền tiêu Ra công chuyển ngữ ngu còn “liệu”* Bỏ sức thay âm dốt lỡ “liều” Thiên cổ kỳ
CỤ RỜ…! (CỜ RƯỢU…!) (Nhất thủ xuyên tâm) oOo CỤ biết RỜ đâu kiếm bộn tiền CỤ đòi RỜ miết sướng như tiên CỤ quen RỜ thử đừng đay nghiến CỤ phải RỜ sao khỏi lụy phiền CỤ cứ RỜ hoài lên cử nghiện CỤ
CHƯNG… LÝ! oOo Số kiếp ăn theo dựa lối mòn...! Tự mình khẳng định mới là ngon Bước sai... trả giá dù không chọn! Lựa đúng... may ra vẫn sống còn! Chẳng lẽ rộng đường nên bảnh tỏn? Hay vì hẹp lối phải lon ton?
THÈ LÈ…! oOo Thể diện bất cần…có cứ khoe! Dẫu cho bưng bít vẫn thè lè Phơi đồi, phơi hẻm lừa con trẻ Tuột áo, tuột quần gạ lão be* Thiếu não nhiệt tình mong đớp ké Thừa cân tích cực định ăn ghè Trò